top of page
Ảnh của tác giảBookiee - Sách là niềm vui

Bức Thư “Sách Hay Và Những Tiềm Thức”

Thí sinh: Sunny



“Ồ, cuộc đời này cũng như hơi thở vậy thôi. Ta không thể hít một hơi dài, quá khả năng của mình. Nhưng ta có thể hít sâu hết khả năng của mình trong từng hơi thở…

Nếu đã biết trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật sâu”


Đây là câu nói đã truyền cảm hứng sống rất nhiều cho cháu- tác giả Phạm Lữ Ân thân mến!

Nếu biết trăm năm là hữu hạn cháu sẽ giới thiệu tên cuốn sách này nếu có ai đó hỏi về cuốn sách truyền cảm hứng và thay đổi cuộc đời cháu.


Cô chú thân mến! Cháu gặp gỡ đứa con tinh thần của cô chú như một cái duyên đã được sắp đặt sẵn. Hồi đó cháu còn là một cô bé 17 tuổi, ham văn chương và cũng bộn bề với những bài viết chuẩn bị cho kì thi sắp tới. Cháu biết đến cuốn sách qua những đề thi sau mỗi lần khảo sát, khi cảm nhận về bài học, thông điệp mà cô chú mang lại cháu như bị cuốn vào những dòng văn, chặng cảm xúc. Thực sự rằng, khi cảm nhận về ‘’nếu biết trăm năm là hữu hạn’’ cháu như tìm thấy chính mình. Ở tuổi 17, một đứa trẻ còn ngô nghê đang chuẩn bị hay trang để bay xa vào đời những bài học của cô chú thực sự rất đáng quý. Ngay từ lời tựa đầu tiên cháu đã bắt gặp sự đồng điệu, đó là lời cô chú dành cho bố mẹ và hai con của mình. Đọc những dòng đầu tiên ấy cháu cảm thấy như đang chuyện trò cùng chính bố mẹ của mình vì nó thật giống với những gì bố mẹ cháu nhắn nhủ hằng ngày. Đó là cuốn sách ‘’dưới gối’’ vì thiếu sách của cô chú cháu không thể ngủ ngon được. Đọc ‘’Ai qua là bao chốn xa’’ cháu nhắm mắt chiêm nghiệm về ngày mình đã lớn được đi xa, được tự do, được làm những điều mình muốn. Cháu tưởng tượng một ngày mình nhớ nhà cảm giác sẽ thế nào. Và cho đến bây giờ, khi đã lớn được đi xa- cháu sống ở Sài Gòn nơi cách nhà cháu hơn 1000km thì đọc lại cháu lại mang một cảm xúc khác- có một cái gì đó rưng rưng tiếc nuối, đặc biệt, khó tả.


Có cả những điều mà khi đọc cuốn sách cháu mới hiểu thấu thực sự. Xuyên suốt dòng cảm xúc cháu thực sự bị cuốn vào những suy nghĩ. Ở Sài thành nhộn nhịp trong một ngày chủ nhật hiếm hoi cháu rảnh rỗi sau những đêm dài ôn thi. Cháu lật sách chọn một chương đã để lại nhiều ấn tượng nhất để nghiền ngẫm. Đó là ‘’những gạch nối từ quá khứ’’. Cảm xúc ấy khiến cháu nhớ về ông bà mình. Tuổi thơ của cháu gắn liền với sự chăm bẵm, dạy dỗ của ông bà vì bố mẹ bận công việc, lớn lên trong vòng tay ông bà đó là sự may mắn rất lớn. Ông bà cháu cũng nhẫn nại và dịu dàng như cô chú miêu tả. Lúc đó cháu nhớ ông bà vô cùng, đã lâu rồi cháu chưa gọi để nói chuyện với ông bà. Ông cháu đã già có đôi khi ông bị lẫn còn chờ cháu về ăn cơm dù khi đó cháu đã đi học xa nhà được một thời gian dài. Cháu không thể nén xúc động khi nghe được những điều đó.


Những ngày Sài Gòn giản cách như thế này thật thích hợp để đọc ‘’Nếu biết trăm năm là hữu hạn’’ như thường nhật cuốn sách lại là một phần trong bữa sáng của cháu. Nhưng hôm nay cháu tìm thấy ở chính mình hình ảnh một cô gái đang tìm kiếm sự độc lập. Cháu đã được truyền cảm hứng khi đọc ‘’ kiêu hãnh và tự do như một chú gà rừng’’. Cháu đã nhận thấy rằng còn nhiều điều, rất nhiều cái cần thay đổi và hoàn thiện để ‘’sống thật sâu’’.


‘’Nếu biết trăm năm là hữu hạn’’ đã trở thành bạn của cháu từ khi 17 tuổi cho đến bây giờ là một cô sinh viên năm nhất đang phải mạnh mẽ thích nghi ở một vùng đất mới. Cuốn sách thực sự là hành trang để cháu hiểu mình, hiểu đời và đưa dòng suy ngẫm của cháu về những tiềm thức- những gì đáng trân trọng nhất. Cháu được thăm thú trải nghiệm của cô chú qua những dòng văn thực sự đó là điều may mắn.


Sau khi đọc xong bức thư này bạn có cảm nghĩ gì? Hãy cho Bookie cũng lắng nghe nhé!


(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

______________________________

Bookiee - Sách là niềm vui


1 lượt xem0 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả

Comments


bottom of page