top of page
  • Ảnh của tác giảBookiee - Sách là niềm vui

Bức Thư “Gửi Tác Giả Niê Thanh Mai”

Thí sinh: Mộc Mộc Tầm Tầm.


Gửi chị Niê Thanh Mai tác giả tập truyện ngắn Phía nào sương thôi rơi.


Em là một độc giả ngôn tình Trung Quốc có tuổi đời tám năm. Hầu như tất cả các tác giả Trung em đều biết tên. Em chưa từng đọc qua một tác phẩm nào của Việt Nam nhất là thể loại truyện ngắn như thế này. Vì thế em cũng chẳng biết đến chị cho dù chị đã là một nhà văn nổi tiếng.


Thế nhưng một lần tình cờ, em gặp được một người bạn, bạn ấy muốn em về làm cộng tác viên review sách cho bạn ấy, một người thích viết lách như em đương nhiên nhận lời, và "duyên trời định" bạn ấy gửi cho em tập truyện ngắn của chị.


Chị biết không? Nhìn tên quyển sách em chẳng có chút hứng thú gì để muốn đọc. Bởi vì thường em vào nhà sách mua sách vì cái tên cuốn sách thôi. "Phía nào sương thôi rơi" cuốn sách có cái tên em không hiểu là sách viết gì? Thế nhưng vì đã lỡ hứa với bạn ấy nên em đành phải lật mở từng trang. Và rồi càng lật càng đọc em càng không thể bỏ được cuốn sách xuống, em còn nghĩ chị "bôi chất kích thích" vào sách nữa đấy.


Từng câu chuyện ngắn chị viết đều mang những ý nghĩa giá trị cuộc sống sâu sắc. Giọng văn rất bình dị đơn giản dễ hiểu. Đọc đến đâu lôi cuốn đến đó. Em thích nhất câu chuyện" Triền đồi nắng rát" nhất là đoạn: "Con không muốn ở đây chăn bò nữa. Vài bữa nữa con tìm đứa nào nhờ nó chăn luôn bò của nhà chủ. Con muốn vào thành phố.

-Mày lên thành phố làm gì?

-Làm người.

-Chứ hồi nào mày không làm người thì làm gì?

-Từ xưa giờ tôi như con bò đi chăn bò chứ sống giống người đâu cha. Có đứa con gái nào ở cái vùng này giống tui không? Cha đếm thử."


Thật sự rất đồng cảm với cô gái này, em còn nghĩ nếu là em chắc chắn em cũng sẽ hành động như cô ấy thế nhưng khi đọc đến đoạn "Đường xa, ngày dài. Cầm tiền để còn tự lo cho mình. Cha ở nhà có cần gì tiền. Mà con đi cho thỏa lòng. Hễ thấy mệt mỏi thì về với cha. Cha nuôi con được cả đời." Thì em lại thấy nhói nhói ở tim. Cảm giác rất khó chịu, rồi thì em lại nhớ đến tất cả những gì ba mẹ em đã làm cho em.


Lần đầu tiên em đọc một cuốn sách của tác giả Việt Nam, đã thế còn là thể loại truyện ngắn mà em đọc đi đọc lại còn nhiều lần hơn em đọc một cuốn sách ngôn tình. Thật sự em mê "phía nào sương thôi rơi" từ lúc nào rồi em cũng không biết luôn. Chính vì tình yêu có phần "quá khổ" này mà em cho ra đời đến bốn bài review khác nhau về cuốn sách. Em đào hết mọi góc nhìn của cuốn sách mà em hiểu được để truyền tải cho người khác biết. Em cũng muốn nhiều người thay đổi suy nghĩ cái nhìn "phiến diện" khi mới nhìn tên sách đã đánh giá cả cuốn sách như em. Em muốn họ cũng sẽ bị "nghiện" giống em. Em còn muốn nhiều bạn trẻ mê ngôn tình hãy thử một lần đọc các thể loại khác, để cảm nhận được rằng sách có rất nhiều cái hay, nhiều điều bổ ích.


Cuối cùng em chỉ muốn nhắn gửi đến chị: Chị ơi! Em biết chị là tác giả người dân tộc Ê đê nên cách dùng từ và hành văn của chị mang đậm chất ngôn ngữ dân tộc chị. Nhưng chị có thể thử một tác phẩm đậm chất dân tộc kinh không ạ. Bởi vì em nói thật nhé, em đọc nhiều lần tập truyện ngắn này mà em chẳng nhớ nổi tên nhân vật đấy chị ạ.


Chúc chị sớm ra tác phẩm mới và em chính thức là fan trung thành của chị.


Hãy cho Bookiee biết cảm nhận của bạn về bức thư hay về cuốn sách này nhé.


(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

______________________________

Bookiee - Sách là niềm vui


2 lượt xem0 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả
bottom of page