top of page
  • Ảnh của tác giảBookiee - Sách là niềm vui

Bức Thư “Cây Cam Ngọt Của Tôi - Hành trình khám phá nỗi đau và tình yêu thương”

Tác giả: Lê Hoàng San


Gửi ông José Mauro de Vasconcelos – tác giả cuốn sách “Cây cam ngọt của tôi”!


Dẫu ông đang được an yên nơi Thiên đường nhưng tôi vẫn muốn gửi lời cảm ơn tới ông. Vì tất cả những gì ông gửi gắm, vì tất cả những tình cảm ông trao đi và vì những nỗi đau ông còn ghim ở đó – cuốn tự truyện nổi tiếng này.


Lá thư này xin ông hãy coi nó như nhật ký biết ơn của một độc giả ở đất nước xa xôi, phía bên này địa cầu.


Tôi đọc “Cây cam ngọt của tôi” vào ngày mưa tháng Năm, tôi đã khóc, không rõ mình khóc vì mưa hay vì những điều ông viết. Không thể tin được Zeze mới chỉ năm tuổi mà đã phải tự mình vươn lên thành một cậu bé “khôn trước tuổi” và chịu nỗi đau thương tột cùng đến vậy.


Zeze sinh ra trong gia đình nghèo mà với cậu, đó là một bi kịch, khi điều ước vào đêm Noel là chút quà như bao đứa trẻ khác thì điều cậu nhận lại là sự im lặng của cái nghèo. Nhưng tôi không muốn nhắc đến nữa bởi điều đó thật “kinh khủng” như ngôn ngữ cậu nói với người cha của mình. Tôi chỉ muốn nói về nỗi đau trên hành trình trưởng thành của cậu bé.


Zeze khiến tôi nhớ về tuổi thơ của mình – một tuổi thơ khốn khó, những trò chơi dại dột, đúng như cách mà Zeze đã làm. Có điều người lớn luôn nghĩ lũ trẻ ranh như tôi ngày ấy và Zeze bấy giờ là những trẻ “hư”. Vì gì? Vì luôn quậy phá, nhưng người lớn lại không hiểu, trước cái nghèo nếu không tự chơi thì lũ trẻ biết vin vào cớ gì để sống.


Bởi cái nghèo cuốn người ta lao vào cuộc sống hay bởi tình thương ít ỏi trong gia đình mà cậu phải làm bạn với cây cam. Tôi vui vì cậu bé đã nghĩ được “trái tim chúng ta cần đủ lớn để có chỗ cho tất cả mọi thứ chúng ta yêu thương”. Nhưng chỉ mấy giây sau lòng tôi thắt lại, vậy cớ sao Zeze luôn bị đánh, liệu gia đình cậu có dành một góc nào trong trái tim cho đứa con của họ.


Tôi cũng hàm ơn ông, bởi vào lúc Zeze thấy cuộc đời đáng chán nhất, ông đã cho cậu gặp “ông Bồ”. Thật vui khi cậu nói rằng “trong tim mình có một mặt trời hạnh phúc”.


Có điều, khi cuộc sống lấp lánh niềm vui, cũng là lúc chúng ta đau đớn nhất. Như quả cầu của Zeze bị chị gái xé tan, như trận đòn tới tấp của gia đình, họ không hiểu rằng, khi mọi sự cố gắng bị xem thường cậu đã đau và tuyệt vọng biết mấy. Tôi thắc mắc, sao không ai hiểu Zeze, hay vì họ nghĩ cậu “khôn trước tuổi” nên buộc phải hiểu mọi sự trần trụi của cuộc đời. Chẳng phải điều đó bất công lắm sao, thưa ông!


Cậu yêu cây cam và giữ nó cho riêng mình. Cậu quý ông Bồ và muốn nhận ông ấy làm cha, bởi sự trìu mến và tình yêu thương ông ấy mang lại, trái ngược với sự bất hạnh cậu đang mang.


Ông biết không, ông Jose, tôi đã rất giận (một phút nào đó), vì ông đã để “người bạn lớn” của Zeze ra đi mãi mãi. Tôi phải thốt lên rằng “Cậu bé chưa đủ đáng thương sao?


Tôi xúc động khi đọc đến trang cuối cùng, gia đình cậu bắt đầu khấm khá trở lại, nhưng Zeze lại không cảm nhận được niềm vui hòa chung ấy, có thể cậu đã bị tổn thương, mất đi niềm tin và sự kỳ vọng quá nhiều, đến mức cậu trải lòng với mẹ “Đáng lẽ con không nên được sinh ra trên đời này”. Cậu bé chỉ cần người bạn của mình thôi, người cho cậu biết thế nào là vui vẻ, là ấm áp. Nhưng nỗi đau bấy giờ cậu bé năm tuổi đang phải chịu là cây cam của cậu bị chặt và ông Bồ đã ra đi.


Cuộc sống thật tàn nhẫn, phải không ông Jose. Luôn là vậy, muốn có hạnh phúc chúng ta phải bước qua đau đớn.


Cảm ơn những thanh âm trong sáng, cùng điệu trầm buồn ông mang lại, chỉ hy vọng những bất hạnh sẽ bớt đi, nhường chỗ cho lòng trắc ẩn và hạnh phúc vỗ về.


Xin gửi đến Zeze tình yêu thương lớn nhất, cảm ơn cậu đã mạnh mẽ dẫu điều cậu trân trọng đã mãi mãi ra đi.


Bạn có thấy đồng cảm với bức thư này không? Hãy chia sẻ cho Bookiee biết nhé!


(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.


______________________________

Bookiee - Sách là niềm vui

136 lượt xem0 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả
bottom of page