top of page
Ảnh của tác giảBookiee - Sách là niềm vui

[93] Hoàng tử bé - Sưởi ấm tâm hồn

Người bạn yêu là độc nhất, bởi bạn yêu người ấy, vậy thôi. Người ấy quan trọng, vì người ấy là tình yêu của bạn.



15:00 – ngày 29, tháng 11, năm 2022

Ngồi trước bàn học bằng gỗ được đặt cạnh chiếc cửa sổ nhỏ, mình cảm nhận được gió lạnh đang lùa vào, nó hôn nhẹ lên mái tóc mình và dường như đang muốn gửi lời chào thân thương và nhắc nhở mình rằng “Mùa đông thực sự đến rồi“.


Không biết các bạn như thế nào, nhưng đối với mình mỗi khi đông đến là tâm hồn thường xuyên cảm thấy cô đơn và lạnh lẽo. Chính vì vậy, cứ độ đông đến mình sẽ tìm đến sách nhiều hơn để chữa lành cũng như sưởi ấm chính tâm hồn của bản thân.


Trước đó mình không hề bận tâm hay ngó ngàng đến việc tìm hiểu một cuốn sách hay đọc chúng. Nhưng đã có một người bước đến và truyền cho mình cảm hứng cũng như thói quen đọc sách đầy hữu ích này.


Vào một ngày hè của tháng 8 năm đó, bạn ấy từ nước Nga xa xôi mang về cho mình một cuốn sách với tựa đề “ Hoàng tử bé “. Đây là cuốn sách được viết bởi một nhà văn và cũng là một phi công Pháp nổi tiếng tên là Saint – Exupery.

“Hoàng tử bé” là câu chuyện triết học giàu chất thơ được viết dưới dạng truyện dành cho thiếu nhi, xuất bản năm 1943. Chuyện mở ra bằng lời kể của tác giả về một bức tranh của mình vẽ khi còn bé. Bức tranh số một vẽ một con trăn đã nuốt trọn một con voi vào bụng và đang nằm chờ tiêu hóa con mồi. Đưa mọi người xem ai cũng bảo đó là một chiếc nón nỉ. Cậu bé tức giận vẽ bức tranh thứ hai, cũng như bức tranh số một nhưng có vẽ thêm hình con voi nằm trong bụng con trăn cho mọi người hiểu ra. Kết quả mọi người khuyên cậu thôi đừng vẽ nữa. “ Người lớn chẳng bao giờ tự hiểu được cái gì cả, và thật là mệt cho trẻ con cứ phải giải thích cho họ”… Từ đó tác giả đem hai bức tranh nọ ra như một bài test trắc nghiệm hết những người lớn mà ông gặp. Ông thất vọng vô cùng vì chẳng ai nhìn ra được những gì ông vẽ. Tác giả chán nản không thèm nói chuyện văn thơ nghệ thuật với những kẻ đó. Và để hạ mình xuống cho ngang tầm với họ, ông chỉ nói chuyện với họ về đánh bài, đánh cầu, uống rượu hay về chính trị, về áo quần hay trang sức. Vậy nên tác giả hết sức ngạc nhiên khi vẽ cho Hoàng tử bé bức tranh số một vốn có hình giống như cái mũ, thì cậu bé liền nhìn ra con voi nằm trong bụng con trăn nọ. Và khi ông lúng túng không vẽ được con cừu cho cậu, ông bèn vẽ đại một cái hộp mà bảo rằng “Đấy,… con cừu của chú đó” vậy mà Hoàng tử bé lại mừng rỡ kêu lên đúng rồi con cừu của tôi đó rồi, nó nằm ngoan ngoãn trong cái hộp đây mà. Hoàng tử bé lang thang trong vũ trụ và toàn gặp những gã người lớn theo cậu là luôn kỳ cục như thế. Gã khoe khoang thì lúc nào cũng tưởng người ta vỗ tay để tán tụng gã. Gã nghiện rượu có đủ lý do để uống rượu. Gã kế toán thì suốt ngày loay hoay với những con số.. Và chú bé cứ phải lang thang trong cái xứ sở lạ lùng đó, với nỗi nhớ về đóa hồng nơi chốn quê nhà mà mình đã từ bỏ.


Hành tinh của Hoàng tử bé chỉ có một ngôi nhà, mấy cái cây, một bông hoa, mấy con cừu. Đơn giản quá! Đơn giản như tâm trí trẻ thơ và cũng mỏng manh dễ vỡ như đúng bản tính của những đứa trẻ. Hoàng tử bé không bao giờ hiểu và cũng không cần, không muốn hiểu về thế giới của người lớn. Hoàng tử bé chỉ cố hết sức để bảo vệ hành tinh nhỏ của cậu, thế giới nhỏ bé của riêng cậu.


Khi đến Trái Đất, Hoàng tử bé phát hiện ra bông hoa của cậu không phải là bông hoa duy nhất nhưng có một con cáo đã khuyên cậu: “Đó không phải là bông hoa duy nhất nhưng đó là bông hoa của cậu, cùng cậu trò chuyện… cậu nên chịu trách nhiệm về nó”. Và cậu bé quyết định quay trở về nhà.


Đối với mình sau khi tiếp nhận những trang sách trong cuốn “Hoàng tử bé” này điều đầu tiên mình nhận ra rằng, mình cũng giống với những người lớn trong câu chuyện vẫn luôn luôn đánh giá mọi thứ một cách thật thờ ơ và đơn giản chỉ với vẻ bề ngoài. Từ đó mình đã học được cách dùng tâm để cảm nhận những điều xung quanh, dùng con tim của mình để nhìn nhận sâu sắc hơn mọi vấn đề trong cuộc sống.


Bên cạnh đó mình cũng nhận được một bài học đắt giá về tình yêu, là luôn trân trọng những thứ mà mình có. Có thể đối với thế giới ngoài kia mình sẽ không là gì, nhưng đối với “người ấy” – người mà yêu thương mình thật lòng thì bạn sẽ là cả thế giới của họ. Giống như bông hoa hồng của hoàng tử bé vậy. Dù cho ở Trái Đất có hàng ngàn hàng vạn bông hoa hồng, nhưng đối với người thì bông hoa hồng trên hành tinh b612 vẫn là tuyệt nhất. Vì đơn giản đó là bông hoa mà Hoàng tử thật lòng yêu.


Mỗi người đều có một bông hoa của riêng mình, một ngôi sao cho riêng mình, và chẳng có ai giống ai. Người bạn yêu là độc nhất, bởi bạn yêu người ấy, vậy thôi. Người ấy quan trọng, vì người ấy là tình yêu của bạn.


Hãy tìm đọc “Hoàng tử bé” và chia sẻ cảm nhận của bạn với mình nhé!


Và mong rằng bạn cũng sẽ tìm được cho mình một cuốn sách để sưởi ấm và chữa lành cho mình trong mùa đông giá rét này.


 

Bài dự thi số 93

Thí sinh dự thi: Đinh Thị Thu

Cuộc thi viết Trú đông: ấp ủ tâm hồn trong từng trang sách

28 lượt xem1 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả

1 Comment


lanhuongd26
Dec 07, 2022

Hay quá ạ 💖

Like
bottom of page