top of page
  • Ảnh của tác giảBookiee - Sách là niềm vui

[57] Phương thuốc chữa lành - vươn tới những giá trị tích cực

Cuộc sống của ta như thế nào, đều do chính chúng ta quyết định mà nên.


“Trên thế gian này luôn có một loại dũng cảm khiến chúng ta đột nhiên trưởng thành, nó khiến chúng ta trở nên kiên cường, khiến chúng ta nước mắt lưng tròng, khiến chúng ta từ thẳm sâu nội tâm cảm nhận được sự ấm áp, khiến chúng ta có được dũng khí tiến về phía trước trên bước đường đời…”

(999 lá thư gửi cho chính mình - Miêu Công Tử)

Trong thời gian giãn cách, việc không thể ra ngoài suốt thời gian dài khiến tôi có xu hướng quay về bên trong, đối mặt với chính mình nhiều hơn. Những vết xước trong tâm hồn, tổn thương sâu kín đã có từ lâu nay bắt đầu lộ diện, chờ hoá giải. Không có sự chen ngang của liên kết bên ngoài, không có sự gián đoạn của tiến trình hồi phục, vô tình việc chữa lành chợt diễn ra tự nhiên, thuận lợi hơn.

Đôi khi tôi cảm thấy thất vọng với con người hiện tại của chính mình. Điều đáng sợ chính là, đám đông ấy không hề bé tẹo nào. Tôi đã từng tự rắc trên mình đôi ba điều đẹp đẽ và để nó ngủ im trong quá khứ, để rồi chấp nhận cuộc sống tù túng, nhợt nhạt, vô vị, thậm chí hoang đường đến mức không tưởng tượng được. Thuở bé tôi cũng từng ấp ủ trong mình rất nhiều ước mơ, hoài bão, nghĩ mình sẽ thực hiện nghĩ việc lớn lao, vĩ đại nhưng càng lớn lên chúng ta càng thu bé khả năng, tự thôi miên ngủ yên trong lớp vỏ bọc lớn xác, vô dụng. Mà đôi khi quên rằng ta đã bỏ quên một trái tim bé bỏng chứa đầy vết thương sau những cuộc “chiến đấu” với thế giới này. Chúng ta không biết rằng mình sẽ trở thành một người vô cùng tuyệt vời nếu chấp nhận thay đổi. Thưởng thức 999 Lá thư gửi cho chính mình của nhà văn học mạng Miêu Công Tử chính đã giúp tôi vạch ra lộ trình trở thành phiên bản tốt đẹp nhất của bản thân ngay từ hôm nay.

Để trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình

Tôi chưa từng tin vào những giấc mơ, tôi chưa từng tin môi chiếc lá rụng xuống có một tâm hồn riêng, một cảm xúc riêng, cho đến khi tôi lật từng trang sách, đọc từng bức thư mà tác giả Miêu Công Tử đã viết lên. Khi ấy, tôi có thể cảm nhận, mỗi bức thư là những câu nói tuy ngắn gọn, nhưng giúp tôi chiêm nghiệm ra bao giá trị cuộc sống, nhân sinh quan khác nhau. Nhưng tựu chung đều hướng đến một mục đích cuối cùng: đọc để tìm về chính mình ngày xưa, dũng cảm đối diện với nó và khám phá phiên bản tốt nhất của chính mình.Với lối văn tản mạn giản dị nhưng cực kì sâu sắc qua từng lá thư nhỏ bé đó, tôi lại có thể tìm thấy cho mình những quotes “chất như nước cất” mà lạ lùng thay lại thấm đẫm chất nhân văn vô cùng.

Có nhiều người đánh giá, đây là một cuốn sách tản văn nhuốm màu self-help đáng đọc. Cũng có người phê phán nó có quá nhiều câu hoa mỹ, tựa như đứa bé tưởng mình đã lớn nhưng sâu thẳm tâm hồn vẫn ngây ngô về thế giới. Dù thế nào đi nữa, 999 Lá thư gửi cho chính mình thực sự là một cuốn sách gieo vào lòng tôi những cảm xúc rất lạ. Mỗi con chữ của từng bức thư đều khiến tôi nhớ rõ, thậm chí là tự động khắc ghi và học thuộc lòng lúc nào không hay.

Cuốn sách 999 Lá thư gửi cho chính mình có hai tập. Tập 1 gồm 561 lá thư. Những lá thư còn lại ở bản kế tiếp. Điều đầu tiên tôi thắc mắc, đó chính là, vì sao lại là số 999 mà không phải 1000? Con số ấy nó đại diện cho điều gì?

Tập 1: 561 bức thư 4 phần nhỏ

Tác giả mong muốn bạn trở thành phiên bản hoàn hảo nhất

Tập 2: 438 bức thư còn lại

Tác giả mong muốn bạn trở thành phiên bản hạnh phúc nhất

Khi người ta đọc, thường sẽ ít ai để tâm đến tựa đề tác phẩm. Nhưng kỳ thực, tác giả đã khá thành công trong việc đặt tên cho tựa đề tác phẩm, đó cũng là điểm thu hút tôi tìm đến. Nhưng điều kỳ lạ là đó mới là nơi tác giả cất chứa, gạn lọc tinh túy của tác phẩm. Khi nhắc đến con số 999 xin bạn hãy nhớ rằng “tam cửu” ấy chính là điềm lành. Không phải ngẫu nhiên mà vua Hùng đặt ra cho Sơn Tinh và Thủy Tinh lễ vật thách cưới là “voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao”. Mọi sự sắp đặt đều có ý nghĩa riêng của nó.

Số 9 là con số may mắn nhất bởi nó tượng trưng cho sự tròn đầy, vẹn toàn của trời và đất. Nó gắn liền với sự trường cửu, quyền lực, sức mạnh của tự nhiên và sự cân bằng. Từ đó, ta có thể hiểu được dụng ý của Miêu Công Tử tức là truyền gửi một thông điệp rằng, hãy sống là chính mình hoàn hảo nhất, tốt đẹp nhất để mỗi một trang đời mà bạn sống không phải là “bản nháp” nhàu nhĩ, đen xì với những vết đen của ân hận, tức tưởi do số phận tác động vào.

Ngày nay, mỗi chúng ta đã quen với sự hiện diện của những tin nhắn công nghiệp nhanh chóng và mau lẹ. Chúng ta quên mất giá trị của những bức thư tay. Những bức thư luôn đong đầy cảm xúc và tràn đầy sự lãng mạn, ấm áp. Tôi đã từng có suy nghĩ sai lệch khi nhìn thấy những cuốn sách chủ đề chữa lành như vậy, và tôi nhận ra rằng: đừng cười cợt khi bất cứ ai làm một điều gì đó lãng mạn giữa cuộc sống khô khan, tẻ nhạt, lạnh lẽo này. Nếu bạn thấy điều ấy nực cười thì bạn phải, bạn nên, bạn cần đọc cuốn sách này lập tức và ngay bây giờ. Xin đừng chậm trễ việc gửi đến bản thân mình một phiên bản xinh đẹp hơn, sáng suốt hơn, trầm tĩnh, tốt đẹp hơn giữa thế gian này nếu có thể. Hãy xứng đáng với ước mơ của chính bản thân mình. Hãy nhớ “thay đổi chẳng bao giờ dễ dàng, nhưng điều đó luôn luôn khả thi”(Barack Obama).

Cuốn sách này đã thay đổi nhiều suy nghĩ trong tôi, thay đổi về cách nhìn nhận cuộc sống, nhìn nhận cuộc đời, và mong muốn hoàn thiện bản thân để trở thành phiên bản tốt nhất cho chính mình. Tôi đã từng mặc cảm, tự ti về chính mình của ngày xưa ấy, nhưng sau khi tìm đến sách tôi đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều và tin tưởng vào một tương lai phía trước

Ước mơ vốn không đánh thuế và vay mượn thì tại sao trong đời không một lần dốc cạn lòng để mong chờ một điều gì đó thật lớn lao và cháy bỏng. Tôi vẫn luôn tin một điều rằng nếu bạn kể với thế giới về giấc mộng của bản thân thì cơn mơ ấy dễ dàng trở thành hiện thực hơn rất nhiều. Không hẳn vì vũ trụ sẽ giúp đỡ bạn nhưng đâu đó vẫn hay nói mà chính bạn sẽ tự mình nỗ lực và cố gắng để khỏi mất-mặt và để khỏi hối-tiếc sau này.

Ai cũng biết đêm tàn thì trời trở sáng. Nhưng không ai có thể đoán trước được một ngày thật nắng hay một ngày đầy mưa. Nhưng bạn à, dẫu hanh khô hay ẩm ướt thì chúng ta vẫn phải thức dậy và bước ra mà. Vì những biến số không thể tính toán được thì đừng lo nghĩ nếu nắng thì ra sao, còn mưa sẽ thế nào. Hay mình mang theo mũ và cầm thêm ô, đôi khi mọi thứ chỉ cần đơn giản như thế thôi đấy. Hoặc tuổi trẻ của mình đủ ngầu mà, chấp nhận mọi thứ đầy bất chấp luôn.

Đọc từng bức thư, tôi càng cảm nhận sâu sắc hơn về nội dung tích cực mà tác giả muốn truyền đạt đến người đọc. Mỗi lần đọc, mỗi tâm trạng, mỗi độ tuổi là một suy nghĩ khác nhau. Nhưng chung quy lại, điều tác giả muốn gửi gắm đến người đọc là mỗi lần tích-cực nghĩ đến những chuyện không hay thì bạn có thể tập thay câu "mình không thể" thành "mình làm được" thì tự mình đủ sức trấn an, vỗ về lẫn cỗ vũ chính mình rồi đấy.

Tính ra, tuổi trẻ thật tốt biết bao. Có thể nhẹ tênh gào lên với đời những điều mình muốn và điều mình thích không một chút do dự. Lo lắng à, tất nhiên là có rồi. Nhưng trong cuốn sách đáng đọc của tuổi trẻ "Tôi muốn sống một cuộc sống bình thường" có nói một câu cực thấm [... Hãy làm những gì bạn muốn. Không phải cứ nói mình-làm-được thì ai cũng có thể làm được. Nhưng một khi đã nghĩ mình không thể làm được thì ta tuyệt đối không bao giờ thành công. Nếu chưa thử làm thì không ai có thể biết. Phải làm rồi mới biết chuyện gì sẽ xảy ra. Đôi khi bạn cũng sẽ tự cho rằng việc mình làm có lẽ không đúng, nhưng dù vậy cũng không sao vì đây là cuộc sống của bạn. Bạn có thể hối hận, cũng có thể học hỏi bằng cách dần dần bạn sẽ trở thành con người tốt hơn...]

Lời nhắc nhở từ Những bức thư gửi chính mình – Mỗi ngày đều phải sống nghiêm cẩn

Xã hội vốn không công bằng, cuộc đời vốn là một cuộc đua, không phải cuộc đua về giá trị vật chất, mà là cuộc đua để tìm thấy giá trị của bản thân. Khi bạn đang đứng yên, thì người khác đang vươn lên không ngừng. Vì thế, tuổi trẻ hãy cố gắng mỗi ngày, con đường theo đuổi ước mơ và chạm đến thành công luôn là một hành trình dài và gian nan, tự mình đứng lên sau những vấp ngã, và kiên trì bước tiếp, đó là cách để bạn trưởng thành hơn.

“999 lá thư gửi cho chính mình” tạo động lực mạnh mẽ cho tôi, thúc đẩy những tâm hồn một cô gái đang cảm thấy yếu lòng trên hành trình khám phá giá trị của bản thân và đạt được ước mơ. Có một thực tế là không phải ai nỗ lực cũng đều thành công, nhưng nếu tôi buông bỏ, tôi sẽ lại quay về điểm xuất phát ban đầu và cứ mãi chạy theo một vòng luẩn quẩn của sự nhàm chán. Tôi phải luôn kiên trì để bước tiếp, đừng dựa vào may mắn mà hãy dựa vào bản thân mình, rồi đến một ngày tôi sẽ có được thành công.

Bức thư thứ 07

“Miyazaki Hayao từng nói trong phim của mình: “Tôi luôn tin tưởng tưởng trên thế giới này nhất định có một cái tôi khác, làm những việc tôi không dám làm, sống cuộc đời mà tôi muốn sống.”

Thực ra, mỗi người đều có một cái tôi khác, chỉ cần chúng ta bằng lòng, vậy thì sẽ chẳng có việc gì chúng ta không dám làm, và chúng ta sẽ sống cuộc đời mình muốn.”

Mỗi một bức thư để đề cập đến những vấn đề riêng lẻ như sự nỗ lực, vấp ngã, thành công hay tình yêu…luôn xuất hiện trong cuộc sống mỗi người. Nếu chúng ta hiện tại đang chán ghét bản thân, không bằng lòng với thực tại, đều là do trước đây ta không đoái hoài đến bản thân, không chịu nỗ lực phấn đấu. Nhưng điều làm tôi ngưỡng mộ Miêu Công Tử chính là mỗi một bức thư đều là sự mới mẻ, không lặp lại chính mình. Mỗi tư tưởng đều hết sức rạch ròi, không nửa vời, ấp úng. Mỗi lá thư đều là bài học đắt giá ai cũng nên giữ gìn khi bản thân đang còn trẻ, chưa tự chủ được suy nghĩ và hành động.

Suy nghĩ sẽ tạo nên số phận. Trong mỗi chúng ta, chỉ những ai nghiêm cẩn, không dây dưa lề mề, không lười nhác trốn tránh, hằng ngày

Bức thư thứ 10

Bản thân tôi đang ở độ tuổi 18, đứng giữa rất nhiều ngã rẽ của cuộc đời, buộc tôi phải lựa chọn cho mình một hướng đi đúng đắn, để sau này không phải hối hận. Những áp lực, những khó khăn đè nén cả tâm hồn và thể xác, khiến tôi tưởng chừng như không thể gắng gượng được nữa. Cảm ơn tác giả Miêu Công Tử đã sưởi ấm tâm hồn tôi ngay lúc này, để tôi cố gắng, trưởng thành hơn, kiên trì nỗ lực thoát ra khỏi vùng an toàn của mình, dám nghĩ, dám làm và dám nhận thất bại. Bởi vì chỉ khi nghiêm cẩn, ta mới sống được ra đúng hình dạng mà ta muốn trở thành. Bởi vì “Tuổi trẻ chính là vào lúc đối mặt với khó khăn vất vả, phải nỗ lực phấn đấu. Bạn nhất định phải tin tưởng, đằng sau mỗi sự nỗ lực phần thưởng luôn tăng lên gấp bội. Cuộc sống ngày hôm nay là do sự quyết định của bạn ba năm trước, nhưng nếu hôm nay bạn vẫn sống cuộc sống giống như ba năm trước, vậy thì ba năm sau bạn vẫn sẽ chỉ như vậy mà thôi”

Hy vọng rằng, 3 năm sau, khi trở về mái trường xưa, nơi tôi đang hằng ngày cắp sách đến trường với biết bao hy vọng về một tương lai phía trước; có thể ngẩng cao đầu và tự hào nói với các thầy cô kính yêu của mình rằng: “em đã thành công!’’

Bức thư thứ 951

Ngay lúc này, thật sự tôi chưa đủ sự trưởng thành và chín chắn để hiểu hết được từng bức thư của Nhà văn Miêu Công Tử, nhưng tôi cũng tự hào rằng: tôi đang trưởng thành qua từng bức thư….”Trong những tháng ngày sau này, bao khó khăn, cô độc, thử thách đều đang đợi bạn phía trước, luôn rình rập kẽ hở nào đó xuất hiện để quật ngã bạn. Có thể bạn sẽ cảm thấy cực kỳ tuyệt vọng trong những tháng ngày tăm tối ấy, nghĩ rằng mặt trời sẽ không bao giờ mọc nữa, nhưng bạn nên biết rằng, đó đều không phải là sự thật, sự ấm áp không chỉ mặt trời mới có, nó còn tồn tại ở cả những điều tốt đẹp khác nữa.” Khi nhắc đến chữa lành, mọi người có xu hướng tập trung vào những tổn thương, buồn đau, mất mát. Nhưng thật ra niềm vui chính là một phần không thể thiếu trong tiến trình hàn gắn cá nhân. Ban đầu, niềm vui có thể đến từ phương tiện giải trí, một ai đó, từ tin tức nhận được, từ một trang sách hay một câu chuyện thú vị. Càng về sau, bằng việc có mặt với chính mình, chúng ta tự khắc biết cách tạo ra niềm vui cho bản thân. Lúc đó, những điều nhỏ nhặt bé mọn chung quanh cũng có thể khơi gợi niềm vui.

Cuộc sống của ta như thế nào, đều do chính chúng ta quyết định mà nên. Hãy nghiêm cẩn sống cho xứng đáng với tuổi trẻ của mình. Hãy nhớ 999 lá thư và lắng nghe chút thơ ca lãng mạn nho nhỏ giữa cuộc đời chật chội:

“Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó

Sao ta không tròn ngay tự trong tâm”

(Nguyễn Quang Hưng)

 

Bài dự thi số 57

Thí sinh tham dự: Đinh Hồng Nhung

Cuộc thi viết Trú đông: Ấp ủ tâm hồn trong từng trang sách




81 lượt xem7 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả
bottom of page