top of page
  • Ảnh của tác giảBookiee - Sách là niềm vui

[46] Quà của bố

Những thế hệ trẻ như chúng ta, không được trải nghiệm hoặc tuổi thơ có đôi nét giống thì nên đọc, đọc để cảm nhận, đọc để yêu quê hương mình.



Tuổi thơ thật đẹp biết bao! Ta có thể thoái mái nô đùa, vui cười, vô lo, vô nghĩ. Mà đã là trẻ con thì chắc hẳn sẽ luôn thích thú với những món quà. Có đứa trẻ nào lại không vui khi nhận được quà cơ chứ? Hôm nay, mình muốn chia sẻ cho các bạn những niềm vui nho nhỏ mà mình nhận được qua câu chuyện “Người nhà” trong cuốn sách “Tuổi thơ im lặng” của tác giả Duy Khán.


Những đứa trẻ trong câu chuyện này sống ở một vùng thôn quê nghèo khó nhưng vẫn có một tuổi thơ ấm áp. Bố của chúng, mỗi lần đi câu về, luôn mang theo những món quà. Không đắt tiền, hoa mĩ, đó là món quà mộc mạc, giản dị nhưng cũng đủ để lũ trẻ vô cùng vui vẻ, thích thú. Nào “cà cuống, niềng niễng đực, niềng niễng cái bò nhộn nhạo. Hoa sen đỏ, nhị sen xanh tỏa thơm lừng. Những con cá sộp, cái chuối, cá chõn quẫy tóe nước, mắt thao láo”. Quà của bố khiến chúng mê mẩn, hay đơn giản là hạnh phúc vì “Mai mẹ lại có tiền đong gạo”. Rồi mỗi lần bố đi cắt tóc về, mở hòm dụng cụ ra là cả thế gian trên đất: con sập sành, con bọ bầu to xụ, mốc thếch, ngó ngoáy. Hấp dẫn nhất với đám trẻ chắc hẳn là những con dế đực, cánh xoăn. Cả lũ rủ nhau mang dế ra chọi, chụm đầu vào xem, tiếng cười nói vang lên rôm rả.


Mùa đông hết dế, bố lại có thức quà khác. Biết bao nhiêu là sách: Truyện Kiều, Lục Vân Tiên, Tam Quốc chí…Đám trẻ say sưa đọc sách của bố, có khi những nhân vật trong truyện đi cả vào giấc mơ. Có đứa ao ước mình trở thành Lục Vân Tiên, ra tay giúp đỡ người trong thiên hạ. Có lẽ, những nhân vật ấy cùng cuốn sách của bố đã mang lại biết bao tri thức, niềm vui và cùng chúng lớn lên với thật nhiều hoài bão.


Cũng giống như bố mẹ mình khi mình còn nhỏ vậy, bố thường chở đi chơi, đi mua sách, còn mẹ cứ chiều chiều lại mua mấy thức quà cái bánh, cốc chè cho. Thế mới nói, tuổi thơ của mỗi thế hệ có thể khác xa nhiều, nhưng tình yêu gia đình đối với mình thì chẳng khác gì. Ta đọc để hiểu hơn về cuộc sống nông thôn, khó khăn ngày đó và để nhớ đến tuổi thơ riêng của mình. Những niềm vui ngày đó thật tự nhiên, giản dị mà đơn thuần. Hạnh phúc ấy là mong chờ bố về, được quây quần bên gia đình hay nô đùa cùng đám bạn.


Bằng giọng văn nhẹ nhàng và mộc mạc, tác giả Duy Khán như đưa bạn đọc lên chuyến xe trở về với tuổi thơ êm đẹp trong kí ức của mỗi người. Không bộn bề cuộc sống, không lo nghĩ, ưu phiền, tất cả chỉ còn đọng lại là tiếng cười trong trẻo của đám trẻ đồng quê. Những thế hệ trẻ như chúng ta, không được trải nghiệm hoặc tuổi thơ có đôi nét giống thì nên đọc, đọc để cảm nhận, đọc để yêu quê hương mình.


 

Bài dự thi số 46

Thí sinh tham dự: Dương Ngọc Anh

Cuộc thi viết Trú đông: Ấp ủ tâm hồn trong từng trang sách




40 lượt xem0 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả
bottom of page