top of page
  • Ảnh của tác giảBookiee - Sách là niềm vui

[38] Con đường trưởng thành là con đường đầy nước mắt

Hãy so sánh bạn hôm nay với bạn ngày hôm qua, chỉ cần mình tốt hơn là đã thành công rồi.



Mình năm nay 20 tuổi, cái tuổi người ta hay gọi là quãng chông chênh nhất của cuộc đời, khi tất cả mọi thứ đều vô định. Quyển sách “Tìm đường tuổi 20s” giống như vực mình dậy, kéo mình thoát khỏi mớ suy nghĩ tiêu cực đang hằng ngày, hằng giờ náo loạn trong trí óc mình.


Tuổi trẻ, chúng ta thường có những quyết định bồng bột, không chắc chắn với quyết định của bản thân. Có rất nhiều sự lựa chọn những lại chẳng biết phải chọn lối đi nào phù hợp. Khi đã quyết định được điều gì đó chúng ta dễ xuất hiện cảm giác sợ hãi, sợ thất bại, sợ sai lầm, sợ lạc lõng giữa những mớ suy nghĩ hỗn loạn.


“Cái cảm giác mông lung, lạc lõng, bối rối ấy dường như là đặc sản của tuổi trẻ khi dừng trước ngã ba đường, chẳng biết đâu là con đường tốt nhất, phù hợp nhất để đi. Và phản ứng quen thuộc khi rơi vào giai đoạn bế tắc, nhùng nhằng của đa số người trẻ là phải thoát thật nhanh, muốn tìm ngay được cái gì mình muốn theo đuổi, muốn về đích thật sớm. Nhưng câu trả lời đâu dễ dàng có được ngày một ngày hai.”


Mình cực kỳ ngưỡng mộ chị tác giả. Ngưỡng mộ tinh thần ham học hỏi, khiêm tốn, thông minh và những điều chị cố gắng hết mình, chị đều dành được phần thưởng xứng đáng.


“Ai cũng có giây phút tỏa sáng. Nhưng điều làm nên giá trị bản thân lại đến từ quá trình, con đường mình đi. Có được hứng khởi tại một thời điểm đâu có gì khó. Giữ được năng lượng lâu đời mới đáng khâm phục. Càng trẻ càng cần học điều này. Trải nghiệm chưa đủ nên dễ thích, dễ bỏ. Điều đó rất nguy hại.”


Người ta chỉ nhìn vào bề mặt hào nhoáng của những người thành công mà quên mất một điều rằng ai đó đã trải qua những gì, đã chịu đựng thế nào?


Chị chia sẻ những thất bại, những điểm yếu của bản thân. Không dừng ở chỗ chỉ ra nỗi sợ hãi đó ra sao mà chị còn nói lên cách vượt qua bằng “vũ khí” nào. Đó là bài học lớn nhất mà chị chỉ ra là dám đối mặt với nỗi sợ hãi, với những điểm yếu của mình, bình tĩnh suy nghĩ và tìm ra những điểm mạnh của bản thân.


Đừng nên so sánh bạn với bất kì ai theo những tiêu chuẩn xã hội đặt ra. Nó chỉ khiến bạn thêm nhụt chí mà rơi vào bế tắc. Hãy so sánh bạn hôm nay với bạn ngày hôm qua, chỉ cần mình tốt hơn là đã thành công rồi.


Hãy luôn chủ động tìm kiếm cơ hội để học hỏi và phát triển bản thân. Học là sự nghiệp cả đời. Càng học, bạn sẽ càng thấy mình không biết gì. Hãy ở trong tâm thế của người đi học, chứ không phải là người đã biết rồi. Khi đó bạn mới có thể khám phá thêm nhiều khía cạnh hay ho khác của vấn đề. Chủ động tìm kiếm cơ hội sẽ giúp bạn lúc nào cũng ở trạng thái sẵn sàng hành động, không để bản thân "lạc trôi" trong xã hội.


Đừng để nỗi sợ hãi nhấn chìm mình và khiến mình trở thành nô lệ của cảm xúc, hãy đứng dậy và chiến đấu với nó bởi chỉ có như vậy mới khiến chúng ta trưởng thành. Bạn không thể chiến thắng thế giới, nhưng bạn có thể chiến thắng chính mình.


 

Bài dự thi số 38

Thí sinh tham dự: Nguyễn Thị Nguyệt

Cuộc thi viết Trú đông: Ấp ủ tâm hồn trong từng trang sách

3.229 lượt xem14 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả

[36] Giận

bottom of page