top of page
  • Ảnh của tác giảBookiee - Sách là niềm vui

Bức Thư “Cảm Ơn Tác giả SungBong Choi Vì Những Điều Anh Mang Đến”

Thí sinh: Bùi Thị Lan


안녕하십니까!

SungBong Choi thân mến!


Em xin phép bắt đầu đôi nét về bản thân mình. Em hiện đang là sinh viên năm hai cũng là một độc giả đến từ đất nước Việt Nam xinh đẹp. Nếu có thể em mong anh hãy thử một lần đến và cảm nhận những thứ tốt đẹp từ đất nước của em. Biết được anh có lẽ là điều may mắn nhất trong cuộc đời của em vì tự nhiên trong một thế giới toàn màu đen, nhiều sự than vãn trách móc đối với cuộc đời anh như một ánh sáng trở thành niềm an ủi, nguồn cảm hứng cho em. Anh kể cuộc đời của mình trong cuốn sách “Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần” và điều này làm em càng ngưỡng mộ, kính trọng anh hơn.


Anh nói mình - một đứa trẻ 3 tuổi bị bỏ lại ở trại trẻ mồ côi nhưng khi 5 tuổi lại phải trốn đi vì bị đánh đập. 10 năm sống một mình bán kẹo sống chui lủi không khác gì một con chó hoang. Món quà đầu mà anh nhận được từ một bác bán tteokbokki đó là một cái tên “Ji-sung”. Anh từng nói mình nghe được giọng hát trong trẻo của ca sĩ tại hộp đêm từ đó lên anh thích hát. Anh cũng thi đậu đại học nhưng lại không có tiền trả học phí. Anh từng đến gặp mẹ của mình nhưng lại nhận một câu “Sao lại đến”. Cuộc gặp gỡ không quá 20 phút nhưng khi anh đi mẹ anh vẫn ngồi đó, không gọi lại cũng không đuổi theo. Anh cũng từng tự tự nhiều lần nhưng không thành. Năm 2011 là năm mà anh được nhiều người biết đến khi về nhì trong cuộc thi Korea's Got Talent. Em vẫn nhớ anh nói bản thân anh hát không hay nhưng khi hát giống như mình là một người khác, vì anh thích hát và anh thấy thoải mái khi hát. Với em mà nói khi em nghe được những lời ca đó em đã thực sự xúc động dù cho lúc đó tiếng hàn vẫn đang ở con số không. Em đã sốc trước tuổi thơ của anh vì nếu em là anh lúc đó có lẽ chẳng thể nào nuôi dưỡng được giấc mơ thanh nhạc sau bao nhiêu sự khó khăn. Cuộc đời chỉ sống có một lần anh đã cho em thấy hãy dùng khoảng thời gian của đời mình thật xứng đáng bởi thời gian chỉ có chạy đi không bao giờ quay lại. Trên con đường tiến tới thành công không bao giờ bằng phẳng mà trải đầy gạch đá gập ghềnh, bấp bênh phải luôn cố gắng, luôn nỗ lực, tìm đến những sự may mắn như sợi chỉ để nhìn thấy ánh mặt trời chiếu sáng. Anh đã nói cho em biết bản thân còn trẻ hãy làm những điều mình muốn đừng để sau này phải hối hận. Cảm ơn anh đã thắp lên niềm hy vọng trong em, đã làm ngọn lửa trong em bừng sáng. Sau này dù không biết ra sau, bản thân em và bản thân anh không biết có gặp phải khó khăn gì nhưng có thể cùng anh thắp lên hi vọng và truyền đi hi vọng là điều tuyệt vời nhất trong phần đời của em. Giống như anh nói:


“Trong cuộc đời mình có có một việc mà tôi phải làm

Dù đứng trên cánh đồng lộng gió, tôi cũng không cảm thấy cô đơn

...

Bằng tình yêu vĩnh viễn không bao giờ thay đổi của chúng ta

Hãy chỉ tay ra và chiếu rọi những nơi tăm tối”


SungBong Choi à hi vọng một ngày nào đó có thể gặp được anh. Chúc anh luôn mạnh khỏe để đi thắp lên hi vọng và truyền đi nó ngày càng xa hơn đến những nơi tăm tối của cuộc đời.


Thân gửi anh SungBong Choi!


Bạn có thấy đồng cảm với bức thư này không? Hãy chia sẻ cho Bookiee biết nhé!


(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.


______________________________

Bookiee - Sách là niềm vui

7 lượt xem0 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả
bottom of page