top of page
  • Ảnh của tác giảBookiee - Sách là niềm vui

Bức Thư “Bộc Bạch Của Một Đôi Chân Không Ở Yên”

Thí sinh: Thanh Mộc



Gửi chị Huyền Chip,


Em là một đọc giả say mê từng con chữ của chị khi chị kể về cuộc hành trình của mình qua cuốn sách “Xách ba lô lên và đi – Tập 2: Đừng chết ở châu Phi”.


Chị Huyền Chip thân mến, nhờ có chị mà em đây – một đứa luôn có những định kiến về châu Phi đã được mở mang tầm mắt của mình. Em trước đây chỉ nghĩ châu Phi chỉ là một châu lục chỉ có sự đói nghèo, bệnh tật và các điều tồi tệ nhưng khi được ngắm nhìn châu Phi qua góc nhìn của chị thì em đã biết mình thật sự sai lầm biết bao. Châu Phi cũng như các châu lục khác đều luôn có những cảnh vật đẹp đẽ được tạo nắn từ đôi bàn tay của Đấng Sáng Tạo hay châu Phi còn có những con người vô cùng ấm áp và hiếu khách ngoài những điều tối tăm mà trước đó em chỉ chăm chăm soi vào. Từng hình ảnh, từng trang sách của chị khiến em được một lần được đặt chân bằng chính đôi chân và nhìn bằng chính đôi mắt của mình để “hít thở” và cảm nhận từng nhịp đập của lục địa đen này.


Hơn thế nữa, chị Huyền Chip còn cho em nhận biết được rằng khi con người ta khao khát và kiên trì với khao khát điều gì thì không sớm thì muộn điều ấy sẽ đến với mình. Có ai tưởng tượng được rằng một cô gái nhỏ tuổi đôi mươi cùng một chiếc ba lô vác trên lưng có thể đi cùng khắp châu Phi và trải nghiệm những ngày tháng đầy mong chờ khi một ngày thức giấc là một điều mới. Cùng với tuổi trẻ và sự dám nghĩ, dám làm của chị đã làm rung động con tim của em – một con tim cũng muốn nhìn ngắm thế giới nhiều hơn một chút nữa.


Thế nhưng chị ơi, phải làm thế nào khi con tim đã lên tiếng nhưng lý trí níu giữ những can đảm để bước đi. Em có thật nhiều những dự định cho bản thân và những tưởng đã chuẩn bị đầy đủ hành trang cho mình trên con đường mình đã chọn thì em mới phát hiện ra rằng dũng cảm để đối diện với thử thách khi khó khăn không hẹn ngày mà đã vồ vập ập đến đã tựa hồ biến mất từ bao giờ. Em biết khi em nói ra được câu hỏi này thì chính bản thân cũng biết được rằng nguyên nhân của nó là gì và nên tìm giải pháp ở nơi đâu.


Vâng ạ. Là chính ở bản thân em. Nhưng đôi khi bản thân mình ngoài bản lĩnh bên trong mình thì những lời động viên từ bên ngoài là rất cần thiết phải không ạ?


Viết những dòng thư này cho chị là khi em lần đầu làm chỗ dựa cho chính chuyến đi của mình. Dành dụm tiền làm việc full – time trong ba tháng rồi không dùng chúng để vui đùa bên lũ bạn mà chắt chiu từng chút một để thực sự đi một chuyến đi dành cho bản thân mình. Tự chuẩn bị đồ đạc, xăng đổ đầy xe, tự mình hoạch định lộ trình và cả lịch trình khiến em cảm thấy mình trưởng thành lên một chút và tự tin hơn một chút. Chỉ một chút thôi nhưng em cảm thấy điều đó mới thật tuyệt làm sao! Một phần em phải cảm ơn chị vì dũng khí của chị khi bước chân đến châu Phi để em có đủ dũng khi bước ra khỏi vòng tay ấm áp của ba mẹ và vùng an toàn của bản thân để tìm ra một bản thể khác của bản thân.


Tuy bây giờ tình hình dịch bệnh trên thế giới đang diễn biến phức tạp và chưa biết hồi kết sẽ là bao giờ nhưng em sẽ nung nấu khát vọng được đi cùng khắp châu Phi một lần vì biết đâu một ngày nào đó khi thế giới đã sẵn sàng để mở cửa đón nhận những người khách phương xa đến thăm thì em cũng đã sẵn sàng cho chuyến bay đến châu Phi của mình.


Chị Huyền Chip sẽ cổ vũ em phải không ạ?


Dùng những lời chân thành nhất để cảm chị Huyền Chip vì đã thắp sáng ngọn lửa mê đi và khám phá trong tim những người trẻ với đôi chân sẽ không bao giờ mỏi.


TPHCM, ngày 10 tháng 5 năm 2021

Thương gửi chị Huyền Chip,


Em Nguyễn Huỳnh Ngọc Trà


Bạn có suy nghĩ gì sau khi đọc bức thư này? Hãy chia sẻ cho Bookiee biết nhé!


(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

______________________________

Bookiee - Sách là niềm vui



1 lượt xem0 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả
bottom of page