top of page
  • Ảnh của tác giảBookiee - Sách là niềm vui

Sinh Ra Để In Dấu

Đã cập nhật: 10 thg 10, 2020

Thật lòng không biết mình muốn gì, tôi cảm thấy thế giới này thật tăm tối, thật nhiều chướng ngại. Phải chăng đó là cái giá của sự trưởng thành?



Trưởng thành?


Khi còn trẻ dại ngông cuồng, luôn cảm thấy thế giới này thật nhỏ bé, thật rộn rã, thật vô tận, nhưng khi thời gian trôi đi, trải qua bao năm tháng mài mòn đi lớp vỏ ngây ngô, để lộ vài phần chính chắn, mới chợt nhận ra, bản thân đã trưởng thành.


Người ta luôn nói trưởng thành rồi sẽ như thế này như thế kia, nhưng chẳng một ai được biết, không có ai được dạy rằng làm sao để thật sự trưởng thành. Có lẽ với tôi, trưởng thành chính là một mất mát, ví như mất đi những món đồ giản đơn nhưng lại khiến tôi vui vẻ cả ngày, ví như khả năng dễ cười dễ khóc, và cả những năm tháng vô ưu...


Tôi bước vào độ tuổi chênh vênh nhất, không biết mình phải làm gì, không biết bản thân ở nơi đâu, tôi cố tìm một cái cớ mang tên sợ hãi, học cách im lặng, học cách lùi bước để tiếp tục sống và phủ định chính mình.



Tôi lạc lõng giữa dòng thời gian của mình, khi bè bạn bắt đầu thành công, khi gia đình bắt đầu thúc giục, tương lai mờ mịt, hiện tại áp lực, suốt ngày chần chừ với những dòng suy nghĩ tiêu cực và bi quan... 


Thật lòng không biết mình muốn gì, tôi cảm thấy thế giới này thật tăm tối, thật nhiều chướng ngại, hiện thực đang trói lấy tay chân, không ngừng chia xa với những điều thân thuộc, lặng lẽ sống, ít nói hơn, tự an ủi bản thân rằng ngoài kia ai cũng thế, đó là cái giá của sự trưởng thành.  


Có một cuốn sách đã giúp tôi tìm lại chính mình


Tôi đã mong mình sống một cuộc đời lặng thầm như thế, nhưng đến một ngày, tình cờ mở một cuốn sách bạn tôi tặng, tình cờ đọc một câu chuyện được ghi chú trong đó, một câu chuyện xưa cũ :


"Tôi là một tên ăn cắp, thủ lĩnh của một băng cướp Ô- đéc- xa. Một hôm, tôi lấy được một chiếc vali trên tàu. Sau khi đã bán hết các thứ bên trong, tôi thấy ở đáy vali có một cuốn của ông. Đó là cuốn "Giăng - cri- tốp". 

Để giải trí, tôi đọc cuốn truyện đó. 

Sau đó, tôi đi các thư viện tìm những truyện khác của ông. Tôi chỉ thấy thêm cuốn " Cô - la- brơ - hông". Từ đó, tôi đọc mọi thứ trong tay. Ít lâu sau, tôi ra tự thú với cảnh sát và vào tù. Nay tôi đã có vợ, có con và hiểu rằng, muốn sống sung sướng phải sống thật thà. Hi vọng rằng cuốn sách này là cứu tinh của bạn". 


Tôi thấy cảm động, nói đúng hơn chính là có chút bất ngờ và hiếu kì, tôi đã dành một ngày để đọc nó, cuốn " Dám mơ lớn, đừng hoài phí tuổi trẻ " của Lư Tư Hạo - một cuốn sách đầy cảm hứng về cuộc sống, về ước mơ, về tình yêu, về tình bạn và đặc biệt là tuổi trẻ. Cuốn sách đã giúp tôi tìm ra được thứ ánh sáng của ước mơ, của thế giới sáng rực mà trước nay tôi chưa hề thấy.


Tôi chợt nhận ra mình muốn gì, chợt thấy dũng cảm biết bao, nhận ra rằng cuộc sống vốn dĩ thật tốt, xung quanh vẫn có bạn bè, có bố mẹ, những người tôi hết sức yêu thương.


Cuốn sách đã khiến tôi hiểu rằng bản thân đã thật sai lầm khi cứ mãi chần chừ sợ hãi, nó như một nguồn động lực lớn lao khiến tôi dám mơ, dám yêu, dám dấn thân, bước chân đến những nơi cao nhất, đứng cùng những người xứng đáng nhất, và sống cho những gì mình cần nhất. Thanh xuân có rất nhiều ngã rẽ, điều duy nhất chúng ta có thể làm là đi theo mộng ước của bản thân.



Dám ước mơ, dám dũng cảm, dám đương đầu, dù trắng tay, nhưng vẫn còn tuổi trẻ


Cảm ơn Lư Tư Hạo, cảm ơn "Dám mơ lớn đừng hoài phí tuổi trẻ" đã đến và đồng hành cùng tôi trong những ngày tháng tôi bơ vơ nhất, cảm ơn vì đã giúp tôi tìm lại chính mình, tìm ra con đường mà tôi muốn đến. Không cần quá lớn lao, không cần trời long đất lở, đừng bao giờ biến mình thành một người khác tốt hơn, hãy cố gắng trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.


Con người ta sinh ra không phải để tan biến đi như hạt cát vô danh, mà họ sinh ra để in dấu trên mặt đất, trong trái tim người khác.

Nếu bạn thấy cô độc và lạc lõng trong cuộc đời của chính mình, nếu bạn thấy băn khoăn về ước mơ hoài bão của bản thân, thì hãy thử đọc "Dám mơ lớn, Đừng hoài phí tuổi trẻ". Đọc để cảm nhận, để biết bản thân đã từng kém cỏi thế nào, đã từng nhút nhát ra sao, biết đâu, cũng như tôi, bạn sẽ tìm ra cứu tinh và tri kỷ của mình, nhìn thấy sự diệu kỳ trước đây bạn chưa từng nhìn thấy. 

" Tương lai của bạn, chỉ có bạn mới biết. Thứ bạn muốn, chỉ có thể bạn tự dành lấy, việc phá bỏ lồng giam cũng chỉ mình bạn làm được". 

- Nguyễn Thị Phương -

17 lượt xem0 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả
bottom of page