“Hai đứa là chị em ruột à?” - “Dạ cô”. Sẽ có một lúc nào đó, chúng ta chợt giật mình nhớ lại những trận tranh cãi nảy lửa của hai chị em rồi bật cười vì cái ngây ngô ấy...
...hơn hết em vẫn mãi mãi sẽ là em gái nhỏ của tôi...
Nhà tôi có ba chị em. Tôi là chị cả, sau tôi là một đứa em gái và một đứa em trai. Khá giống như các gia đình khác, cũng có lúc chúng tôi yêu thương, chăm sóc nhau, cũng có lúc thì quậy phá, đánh nhau chẳng nề hà gì. Nhưng trong hai người em, đứa tôi yêu quý hơn cả vẫn là cô em gái nhỏ kém tôi ba tuổi.
Ngày trước tôi rất quậy, là chị cả trong nhà nhưng tôi bày đủ thứ trò trên đời. Đi hái trộm ổi, trèo cây hái quả cacao, đi xem trộm cô dâu. Có lần tôi rủ bạn bè về nhà chơi buôn bán, kết quả là dàn rau bồ ngót mẹ tôi trồng bị chúng tôi làm “đồ ăn” hết. Nhưng chưa một lần tôi bị bố mẹ đánh, có lẽ ông bà chỉ cho rằng tôi còn nhỏ “hơi” nghịch phá mà thôi.
Nhưng rồi ngày đó cũng đến, ngày tôi bị bố đánh chẳng thương tiếc. Hôm đó tôi ở nhà hàng xóm chơi nhưng không chịu về. Lúc đầu bố còn qua dịu dàng bảo về đi con, tới giờ cơm rồi. Tôi chỉ thưa xíu nữa con về. Cứ thế bố lại qua kêu tôi rồi bố lại đi về. Tới lần thứ tư ông không chịu nỗi nữa kéo tay lôi tôi về nhà.
Đến nhà, ông cầm chiếc chổi lên, quất tôi không tiếc tay. Tôi khóc om sòm nhưng chẳng một ai dám can bố. Xong chuyện bố bảo tôi trưa nay không được ăn cơm. Tôi vẫn nhớ hôm đó vừa đau vừa đói, tôi ngồi trên phản khóc thút thít. Em gái tôi chạy đến bảo “Chị ơi chị đừng khóc nữa, xíu sẽ hết đau thôi”. Vừa nói nó vừa xoa xoa tay tôi, nó còn bảo tí nữa nó sẽ lấy cơm cho tôi ăn. Giờ nghĩ lại hình như nó mới là người hợp vai chị gái hơn tôi.
Sau đó, mỗi lần tôi đi đâu tôi đều sẽ đèo em gái tôi theo, bạn bè tôi ai cũng biết con bé. Tôi đi học ở trường dù chẳng có thành tích quá nổi bật nhưng vẫn nằm trong “top” của lớp. Mỗi khi em tôi đi học, thầy cô đều hỏi nó có phải em gái tôi không. Và tất nhiên rồi, mỗi lần như thế nó đều gật đầu hãnh diện bảo “Đúng ạ”. Sau này tới ngày lễ tết hai chị em đi thăm thầy cô, tôi vẫn sẽ đèo nó theo, vì thầy cô của tôi cũng là thầy cô của em gái tôi.
Tôi cũng tự hỏi chị em mà cãi nhau suốt ngày thì như thế nào nhỉ?
Càng lớn lên, hai chị em tôi càng thân nhau và giống nhau hơn. Một lần nọ tôi chở con bé đi mua sinh tố. Đến quán, hai chị em tôi trò chuyện ríu rít, nhìn cái này nhìn cái kia. Cô chủ quán tươi cười hỏi “Hai đứa là chị em ruột à?”, bọn tôi đồng thanh đáp “Dạ cô”. Cô lại cười tươi hơn “Ngộ ha, chị em mà thân nhau đến vậy cơ à? Hai đứa con gái nhà cô suốt ngày toàn cãi nhau thôi”. Chúng tôi nhìn nhau kiểu lạ lẫm, lúc đó tôi cũng tự hỏi chị em mà cãi nhau suốt ngày thì như thế nào nhỉ?
Thực ra tôi rất cảm ơn năm đó bố đã đánh tôi thật đau vì có như thế tôi với em gái mới có thể thân thiết đến vậy. Mong sao sau này dù có chuyện gì xảy ra chị em tôi vẫn yêu thương, bảo bọc nhau như bây giờ. Chúc cho cô em gái tôi sau này sẽ thật xinh đẹp và thành công.
Vậy còn bạn thì sao, có câu chuyện đáng yêu nào giữa bạn và anh chị em trong gia đình mà bạn nhớ mãi không nhỉ?
Người viết: Mỹ Ái
Người thiết kế: Phạm Việt
(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
______________________________
Bookiee - Sách là niềm vui
👉 Fanpage
👉 Youtube
Opmerkingen