Có khoảnh khắc nào trong cuộc sống khiến bạn vừa hạnh phúc tột độ vừa tiếc rẻ khôn nguôi chưa? Với tôi, đó là khi cầm trên tay một quyển truyện cổ tích và đọc nó vào những ngày gió lùa qua cửa sổ, những ngày mưa rào rả rích rơi. Thế rồi, từng trang, từng trang trong truyện đều đưa cảm xúc của tôi về những kỷ niệm thuở bé - cái thuở hồn nhiên, non trẻ với những vô tư.
Tôi nhớ về một buổi chiều mưa tầm tã của mười ba năm trước. Tôi nằm chung chiếc võng với mẹ và được mẹ đong đưa theo nhịp võng kể chuyện ru tôi ngủ, lúc ấy tôi mới lên năm. Trong lời mẹ kể, hình ảnh về “cái cò, cái vạc, cái nông”, bà tiên và những con người ở hiền gặp lành cứ thế bước ra từ trang sách mà sống dậy trong trí tưởng tượng của tôi. Để rồi, thật nhịp nhàng và thật trong trẻo, gió đưa câu chuyện mẹ kể vang cả một góc nhà: “À ơi… à ơi… mẹ kể con nghe, chuyện về nàng Tấm” - đó là những câu chuyện mà tôi “gói” lại mang theo cả đời mình.
Thuở ấy, tôi chưa biết đọc sách mà chỉ biết bập bẹ đánh vần từng chữ cái nên mẹ thường là người đọc cho tôi nghe những quyển sách khi mẹ đã về nhà sau giờ làm việc. Truyện mà mẹ kể, quyển nào cũng thật hay và có nhiều hình ảnh minh họa màu sắc nhưng tôi vẫn nhớ nhất truyện “Tấm Cám”. Tôi thích truyện “Tấm Cám” không phải vì nó đặc sắc và thú vị hơn những truyện khác, chỉ đơn giản vì trẻ con thường thích được trang điểm lộng lẫy để đi chơi như nàng Tấm, tôi cũng không ngoại lệ.
Từ khi được mẹ kể chuyện “Tấm Cám”, tôi đã đem câu chuyện đó kể cho lũ trẻ trong xóm nghe và lấy làm tự hào lắm khi được đám trẻ trầm trồ thích thú với câu chuyện mình kể. Chúng tôi đã tranh nhau bốc thăm xem ai sẽ là nàng Tấm để được cả bọn khiêng “kiệu tay” dẫn đi hết xóm. Suốt cả những tuần sau đó, không ngày nào người trong xóm tôi không chứng kiến cả đám trẻ hò reo xung quanh và một đứa cõng “nàng Tấm” chạy vòng vòng khắp xóm bất chấp cả nắng, mưa.
Nàng Tấm. Ảnh: Vforum
Mẹ biết tôi thích hóa thân thành nàng Tấm nên mẹ đã tặng tôi một chiếc guốc đế phẳng bằng gỗ được sơn màu đỏ gạch. Trong trí nhớ của tôi, người mẹ trong khoảnh khắc ấy như một bà tiên với hạt bụi tiên lấp lánh xung quanh vì mẹ đã “hóa phép” cho tôi thành nàng Tấm thật sự. Đôi guốc gỗ “khoác” lên mình màu đỏ gạch sáng bóng và được người thợ tô điểm thêm những bông hoa cúc xanh rực rỡ. Tôi hay ví von với đám bạn đó là “đôi hài nàng Tấm” để được cả bọn đưa kiệu cõng đi, tôi mang “chiếc hài” ấy đi khắp mọi nơi như để khoe với mọi người rằng điều ước trở thành cô Tấm của tôi đã thành sự thật.
Sau này, khi cả nhà tôi chuyển nhà sang nơi ở mới tôi đã không còn tìm thấy “đôi hài” nữa mặc dù mọi ngóc ngách trong nhà đã bị tôi lục tung lên để tìm. Đã có một nỗi buồn mới chớm nở trong tâm hồn non nớt của tôi lúc ấy, nỗi buồn khi mất đi thứ mà mình trân trọng. Rồi thì, nỗi buồn cũng sớm nguôi ngoai vì lúc ấy tôi vẫn còn là một đứa trẻ, mà trẻ con lại không buồn lâu bao giờ. Với tôi, dù “đôi hài” ấy đã không còn nữa nhưng nó đã để lại cho tôi một kho tài quý giá, đó là những kỉ niệm ngô nghê về một thuở trí tưởng tượng được thỏa sức vẫy vùng mà tôi không bao giờ quên.
Tuổi thơ của tôi là những tháng ngày vô tư lự thế đó và niềm vui của tôi cũng bắt đầu từ những trang sách bước ra. Khi say mê với những nhân vật trong sách tôi lại tìm thấy “rất nhiều mình” trong đó. Tôi thấy được một “tôi” đầy mơ mộng như nàng Lọ Lem, thấy được “tôi” cũng ương ngạnh và ngang bướng như chú Dế Mèn phiêu lưu ký. Lắm lúc, tôi lại thấy mình gan dạ và chính nghĩa như những cô, cậu bé trong truyện Harry Potter. Nếu như mỗi người chỉ có một cuộc đời để sống, có lẽ tôi từ những trang sách đã được “sống” rất nhiều cuộc đời, tôi đã khôn lớn và khám phá chính mình như thế.
Tuổi thơ của tôi là những tháng ngày vô tư lự thế đó và niềm vui của tôi cũng bắt đầu từ những trang sách bước ra.
Tôi học được rất nhiều từ những “người bạn” trong sách ấy, tôi đã có thêm niềm tin vào những điều tử tế, thêm niềm vui về mỗi người bạn mà tôi gặp trên mọi cuộc hành trình này. Từ những nhân vật trong sách, tôi đã tự tạo cho mình định nghĩa về “sự xinh đẹp”. “Xinh đẹp” là khi bạn có một trái tim ấm áp và để trái tim ấy cảm nhận cuộc đời với nhiều sắc thái, mọi phương diện. “Xinh đẹp” là để bản thân được “sống” với tất cả lòng nhiệt thành với thế giới này dẫu đôi lúc cuộc đời này cũng lắm vất vả, lắm hoài nghi.
Giờ đây, khi đã là một người đang chập chững bước trên con đường trưởng thành của bản thân, tôi lại nhớ về “đôi hài” cùng những câu chuyện mẹ kể. Có một chút luyến tiếc về ngày thơ dại đã xa và một chút bùi ngùi khi những cảm xúc không còn hồn nhiên như thuở bé cất lên trong lòng tôi. Để rồi, khi những cơn gió ùa vào nhà kéo theo những trận mưa rả rích, tôi lại nghe trái tim thổn thức nhẹ nhàng về những câu chuyện rất đẹp qua mỗi trang sách.
Khi nhớ đến đôi guốc gỗ năm nào, tôi chợt nhận ra rằng mình vẫn nhớ như in cảm xúc của bản thân khi nhận được nó, nhớ rằng tôi đã ôm mẹ rất lâu để biểu đạt sự hạnh phúc, vui sướng đến khó tả ấy. Một lúc nào đó, khi bạn chợt nhớ ra một món quà mình từng có, dù món quà ấy đã không còn bên bạn nữa nhưng bạn vẫn sẽ nhớ những cảm xúc của bạn khi có được nó và nhớ người đã tặng món quà ấy mà trân trọng cuộc sống hơn rất nhiều.
Cuộc đời tôi luôn có những trang sách tô điểm và “bầu bạn”. Trong những trang sách ấy in bóng thân thương của mẹ tôi, in ký ức ngô nghê cùng đám trẻ trong xóm vui đùa, in cả bóng tôi vẫn còn hồn nhiên và tràn đầy những mộng mơ như thuở ban đầu.
Nếu bạn đang có những ngày buồn chán và tẻ nhạt, thật hy vọng bạn sẽ có một quyển sách bên cạnh để “bầu bạn”. Hãy để các quyển sách “kể” bạn nghe thêm nhiều câu chuyện về cuộc đời này, để tâm hồn bạn lại được “tưới tắm” trong những niệm lành thuở ban sơ một lần nữa với đầy sự vô tư và hồn nhiên. Để khi nhìn lại một hành trình đã qua, bạn sẽ tìm thấy miền kỷ niệm và hình dáng bản thân in bóng hoang hoải trên những dòng văn thật đẹp, bạn nhé!
Hãy sắm cho mình một người bạn mang tên "cuốn sách" để cùng bạn đến với những kỷ niệm đầy trong trẻo hồn nhiên, bạn nhé!
Người viết: Ngọc Nhạn
Người thiết kế: Anh Thư
(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
Bookiee - Sách là niềm vui
👉 Fanpage
👉 Youtube
Commentaires