Đã khi nào bạn tự hỏi liệu dịch vừa qua bạn đã làm được gì cho bản thân chưa?
Thời gian vừa qua, đa số người người, nhà nhà nghiêm chỉnh chấp hành hạn chế ra đường nhất có thể nhằm đẩy lùi dịch bệnh. Phải nói rằng, ắt hẳn bất cứ ai cũng cảm thấy vô cùng bức bối, khó chịu trong người khi mà một khoảng thời gian dài chẳng được đi làm, đi học, gặp bạn bè, đi chơi,…
Mình cũng thế, khoảng thời gian một tháng đầu ở nhà mình cảm thấy rất chán nản, nhiều khi còn cảm giác bản thân như đang quay lại khoảng thời gian tiền rối loạn lo âu nữa. Nhưng đâu thể vì vậy mà cứ đắm chìm, buông lơi theo những trạng thái như thế được.
Không biết các bạn mỗi khi rảnh rỗi quá nhiều sẽ tận dụng thời gian đó thế nào? Có người sẽ tận dụng để học thêm một thứ gì đó bổ ích, có kẻ sẽ dùng quỹ thời gian ấy giải trí vô độ, tham gia tranh luận trên mạng xã hội… không thể có mẫu số chung chung được.
Riêng mình, mỗi khi rảnh rỗi quá nhiều mà không làm gì ngày hôm đó hay buông thả bản thân theo những thú vui giải trí, sẽ cảm thấy rằng bản thân vô dụng, chỉ trích bản thân nhằm vực dậy ngày hôm sau.
Hồi trước, việc chỉ trích bản thân đối với mình thường xuyên như cơm bữa khi không đạt được những điều mình mong muốn. Chẳng hạn như mình là một đứa có thành tích học nếu khiêm tốn thì gọi là khá, còn nếu tự tin sẽ tự phong rằng mình giỏi và... mình thích giả vờ khiêm tốn một xíu.
Hiện tại, viết ra những dòng này, mình vẫn chưa bỏ được thói quen chỉ trích bản thân. Nhưng được cái, giờ mình biết chỉ trích bản thân một cách đúng đắn hơn, chứ không còn gán ghép những điều tiêu cực vượt xa giới hạn khiến mọi thứ ngày càng đi xuống như trước nữa.
Ví dụ, mình nhớ hồi trước ngày nào mà cả ngày mình rảnh nhưng cứ mải mê chơi game, lướt Facebook hay coi Youtube này kia là mình sẽ chỉ trích bản thân vô tội vạ như: Sao mày ngốc vậy! Cứ như vậy làm sao tiến bộ nổi! Tệ hại quá mức rồi đó… Thật sự nếu nhìn vào các bạn sẽ thấy được mình từng chỉ trích bản thân sai như thế nào, “Sao mày ngốc nghếch vậy!” – rõ ràng cả ngày hôm đó, mình đâu có đụng đến một hoạt động tư duy nào đâu vậy mà lại nhận định bản thân mình như thế, rồi “Cứ như vậy làm sao tiến bộ nổi” – tương tự, lâu lâu mới có một ngày rảnh rỗi vậy mà đã vội vàng quy chụp bản thân lười biếng thường xuyên.
Để rồi khi mùa dịch “tạm xa”, có dịp chia sẻ thói quen nhỏ nhặt như trên đã góp phần phát triển, giữ vững nội tâm mình rất lớn trước khó khăn bất tiện của dịch bệnh hoành hành. Nếu ngày nào mình lỡ mải mê, trượt dài theo các thú vui giải trí như đã từng, mình chỉ phê bình bản thân sao cho hợp lý nhằm khắc phục vào ngày hôm sau bằng 1 câu như: “Hôm nay, vậy là lười biếng quá rồi nha!”. Đơn giản thế thôi, nhẹ nhàng nhưng cũng không thiếu kỷ luật trong đó.
Nói một cách nôm na, ở bài viết này mình muốn truyền tải thông điệp đến những cá nhân có khuynh hướng “kỷ luật thép” với bản thân rằng hãy kỷ luật sao cho đúng. Trước khi chỉ trích, đánh giá bản thân, hãy dành ra ít phút nghiệm lại mọi thứ rồi cân nhắc xem như vậy đã hợp lý chưa. Bởi lẽ nếu bạn cứ liên tục chỉ trích sai bản thân, dần dà về sau bản thân sẽ vô tình tin theo những điều tệ hại ấy và rồi hệ quả của nó chẳng có gì tốt lành.
Còn ở mùa dịch này mình đã làm gì được cho bản thân?
Mình đã bớt lười biếng, chịu khó học tiếng Anh mỗi ngày, học cách duy trì mục tiêu của bản thân, đọc nhiều đầu sách mới và viết bài chia sẻ này đến với các bạn. Chúc các bạn đọc được bài viết sẽ thành công với những dự định của mình khi biết chỉ trích bản thân đúng cách!
Vậy còn bạn thì sao,
sau khi đọc xong bài viết này, bạn sẽ nhẹ nhàng với bản thân một chút chứ!
Người viết: Thành Đại
Người thiết kế: Khánh Nhung
(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
Bookiee - Sách là niềm vui
👉 Fanpage
👉 Youtube
Cảm ơn tác giả của bài viết rất nhiều <3
Mấy tháng đầu của dịch bệnh phải học onl mình thật sự rất lười biếng. Lướt mạng xã hội rất nhiều. Và mình cũng thường xuyên chỉ trích bản thân rằng:” Mình chưa làm được gì có ích trong hôm nay cả.” Nhưng sau đó, mình dần dần chăm chỉ học hành hơn và dành 1 chút thời gian cho mạng xã hội không còn nhiều như ngày trước nữa.
1 bài viết nên đọc!