Đôi khi, một lá thư với những tâm sự dành cho chính mình của ngày trước lại là một món quà tiếp động lực cho chính mình của hiện tại...
Thành phố Hồ Chí Minh, ngày của hoài niệm và hạnh phúc
Thân gửi,
Chào cậu, mình chính là cậu đây, hiện tại là ngày tốt nghiệp kết thúc chặng đường bốn năm đại học. Mình muốn gửi một bức thư đến cậu - cô gái sinh viên năm nhất.
Dạo này cậu thế nào? Chắc hẳn ngay giờ phút này đây cậu cảm thấy vô cùng hạnh phúc và phấn khích khi nhận được bức thư trúng tuyển đại học đúng không? Mình cũng hân hạnh đồng hành cùng cậu với niềm hạnh phúc ấy và cũng có một đôi lời chia sẻ về trải nghiệm của mình gửi đến cậu. Mong cậu có thể an tâm và kiên trì với lựa chọn của mình.
Cậu biết không... giây phút rời khỏi chốn thân quen, trở thành một tân sinh viên nơi thành phố xa lạ kia, cảm giác chạnh lòng và quyến luyến khiến mình không nỡ. Nhưng cuộc sống mà, ta vẫn phải bước ra khỏi vùng an toàn của chính mình.
Cuộc sống mà, ta vẫn phải bước ra khỏi vùng an toàn của chính mình.
Thời gian đầu khi vẫn chưa thể hòa nhập với nhịp sống sinh viên, mình vô cùng bỡ ngỡ và lo lắng khi bản thân phải tự làm mọi chuyện cũng như tự quyết định tất cả mọi thứ. Lúc ấy mình lại chưa thân quen với một người bạn mới nào. Chỉ có thể tâm sự cùng người thân và những người bạn cũ. Nhưng lâu dần họ cũng sẽ không thể hiểu hết những điều mình muốn thực hiện, sự an ủi chỉ gói gọn trong những câu dặn dò giữ gìn sức khỏe của cha mẹ hay “Ráng lên!”- từ những người bạn. Đó là về lối sống, còn về việc học thì mình cảm thấy choáng ngợp vì khối kiến thức khổng lồ nơi giảng đường, mà khi đó mình lại chưa có cách học tập phù hợp và do đó, mình tự ti vô cùng.
Mất bao lâu để mình hòa nhập? Với mình hòa nhập thì khó nhưng cân bằng thì lại đơn giản hơn rất nhiều. Cân bằng và sắp xếp hợp lý, khiến cuộc sống của mình dần theo trật tự hơn, không còn chi tiêu bất hợp lý và biết chăm sóc sức khỏe của bản thân. Nhưng khi mọi việc tưởng chừng như đang chạy theo quỹ đạo, thì lúc ấy lại xuất hiện áp lực do điểm số khiến mình dần nghi ngờ và xấu hổ khả năng của chính mình. Hơn hết, vì lao đầu vào làm thêm kiếm tiền mà số lần mình rảnh rỗi gọi điện cho cha mẹ hay về nhà lại dần thưa thớt đi, đến mức mẹ mình gọi mình là “khách trọ” mỗi khi trở về.
Đến khi sinh sống và học tập ở đây hai năm, ngay lúc học sâu hơn về chương trình giảng dạy, mình lại cảm thấy dường như mình chọn sai ngành rồi, đây không phải thứ mình muốn theo đuổi. Cảm giác muốn bỏ cuộc từ trong sâu thẳm như được gọi mời bước ra và chống lại mọi cố gắng của mình.
Khi còn đắm chìm trong những bất lực và chán nản, mình đã đắn đo rất nhiều, chỉ có thể vực dậy sau những cơn mê của sự hối hận. Mình tự hỏi bản thân muốn gì và làm gì, từ những điều đó mình bắt đầu cải thiện dần từ suy nghĩ và bắt tay vào hành động trước khi đã quá muộn. Thiết kế một lộ trình mới cho một mục tiêu mới và mình đã làm được những gì mình muốn, hơn hết cảm giác tự ti cũng theo đó dần mất đi.
Ngay khoảnh khắc - trong ngày lễ tốt nghiệp, mình chỉ muốn cảm ơn bản thân vì đã nỗ lực và kiên trì đến tận giờ phút này. Bỏ lại đằng sau những tiếc nuối còn lại vì mình lại sắp bước qua một chặng đường mới căng thẳng hơn rất nhiều, nhưng mình sẽ không bị đánh gục để đền đáp những nỗ lực ở chặng đường cũ.
...mình muốn cảm ơn bản thân vì đã nỗ lực và kiên trì đến tận giờ phút này...
Chính vì thế, mình viết bức thư này gửi đến cậu, hãy đọc nó và bù đắp những điều còn thiếu sót, chưa tốt giúp mình nhé. Bên cạnh đó, mình cũng có ba chữ “đừng” muốn gửi đến cậu: thứ nhất đừng đợi đến khi đủ mới làm một cái gì đó, thứ hai đừng mất niềm tin ở bản thân và cuối cùng đừng đắn đo và ngại ngùng. Mình của tương lai, ở ngay đây, đang chờ cậu. Hãy tiến về phía mình, kiên cường lên, cậu sẽ làm được.
Cuối cùng, trước khi kết thư mình có vài lời chúc gửi cho cậu, à không cho chúng ta: “Tin vào điều gì đó là chìa khóa để nhìn thấy nó. Nếu bạn không tin vào nó, nó không đúng với bạn nên không thể là hiện thực của bạn”. Hãy kể cho mình câu chuyện của cậu ở những bức thư sau nhé! Chào cậu, chúc cậu sức khoẻ.
Ký tên
Cậu của tương lai
Chào cậu, cậu cũng sẽ nhắn gửi cho bản thân ở quá khứ một điều gì đó chứ?
Người viết: Kiều Khanh
Người thiết kế: Phạm Việt
(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
________________________
Bookiee - Sách là niềm vui
👉 Fanpage
👉 Youtube
Opmerkingen