Thí sinh: Khánh Mai
18:00....Đất trời Hưng Yên đã vào chạng vạng, ánh nắng chỉ còn đủ để nhuộm bầu trời thành màu tim tím tiêu chuẩn của hoàng hôn.Trò chuyện một mình, nghe vẳng lại chỉ tiếng mình, thấy chỉ bóng mình cũng chả phải điều gì dễ chịu lắm. Ừ.
Viết thư thì sao nhỉ?
Thư gửi tác giả:
520
Tác giả Mr.Ngộ thương mến!
Mình sống với khao khát đi tìm ước mơ. Đôi lúc mình tìm được, đôi lúc thì không, mà kể cả khi tìm được, thì nó cũng chỉ tồn tại trong phút chốc rồi cũng biến mất đi. Mình từng chọn dằn xé bản thân để chọn một là quay lưng với ước mơ của mình, nghe theo sự sắp đặt, định hướng của người khác, hay là buông bỏ những ý kiến trái chiều, ngả lòng theo cảm xúc và chiều chuộng trái tim. Mình từng mất đi hy vọng có thể tìm được ước mơ, nhưng, ngọn lửa le lói của tuổi trẻ đã cầu xin được bùng cháy lần nữa, nó cho mình hy vọng rằng mình có thể được rửa tội.
Và rồi mình đã tìm đọc cuốn “Cứ mơ đi vì cuộc đời cho phép” của tác giả.
Một người thân thiết từng nói với mình: “Tao nghĩ mày không hợp làm được cái đó đâu...”. Mình lặng đi một thoáng, có sợi dây thần kinh nào đó bị tê đi. Mình dần mất niềm tin vào chính mình. Sẽ thật ngông cuồng khi nghĩ rằng mình có thể hiểu được bản thân, dù đã tự nghe hàng ngàn tâm sự. Mình thấy thảm hại vô cùng, trái tim mình lúc ấy chỉ tồn tại thoi thóp qua ngày với một sức sống mấp mé bên bờ vực của sự đoạ đày đau khổ.
Tác giả viết:
“ Ước mơ chính là vấn đề của bạn. Những lời chia sẻ của người khác chỉ mang tính chất tham khảo và công nhận. Vì điều tốt của người khác không có nghĩa cũng phù hợp với bạn.”
À hóa ra mỗi một người đều có cuộc đời riêng để theo đuổi, và ai cũng cần giữ vững niềm tin để theo đuổi nó, sống không vì mình thì sự sống sẽ mất đi ý nghĩa đích thực ban đầu.
Tác giả cũng nói:
“Người với người hơn nhau một chữ ‘dám’. Bầu trời chỉ mở ra khi con người ta dám mạnh mẽ bước ra khỏi vùng an toàn của chính mình”.
Mình được tiếp thêm dũng khí để thực hiện những ước mơ, kiên định với những điều mình ấp ủ. Mình muốn thoát khỏi lối sống tiêu cực và suy nghĩ quẩn quanh an toàn, chịu nỗ lực, chịu cố gắng và phấn đấu. Có quá nhiều câu chuyện nằm ngoài câu chuyện mà cuốn sách truyền tải, có nó nên qua bão buồn mình vẫn còn sống sót. Mình muốn nói rằng “Mình sẽ làm được” và “Mình sẽ cố gắng”. Thì ra là đây “hạnh phúc và ước mơ thật sự phải tìm ở bên trong” là như thế này, tìm những điều tốt đẹp ở những nơi sâu thẳm và tối tăm nhất, và lắng nghe bản thân mình mọi lúc mọi nơi, chứ không phải che mắt bịt tai mỗi khi sự tiêu cực tới gõ cửa. Tâm hồn ai rồi cũng gầy ruộc đi theo từng nhịp quay của kim đồng hồ cho nên cứ mơ đi vì cuộc đời cho phép, việc của mình là đấu tranh với những khó khăn, ôm ghì lấy cuộc đời với tất cả những đớn đau khổ sở của nó, sống bằng tất cả sức lực và nhiệt huyết tuổi trẻ.
Tác giả ạ, cảm xúc từ văn chương, sách vở mới đủ liều giúp mình chống lại sự phân rã từ sâu thẳm tâm hồn. Chả trách người ta cứ bảo “rảnh thì đọc sách đi”. Đọc sách để tìm tòi, học hỏi, tự nâng cao giá trị bản thân và trau dồi kiến thức. Cùng đọc sách để chiêm nghiệm những điều hay, hiểu về các lĩnh vực đời sống, say mê nét đẹp của tình người, tô điểm cho “văn hoá đọc” của dân tộc mình, sau đó cùng nhau lan toả tình yêu sách. Sách vở như hơi thở, một gói mì giúp một bữa no, một cuốn sách hay thay đổi cuộc đời.
Giờ đây mình đang ở trên con đường đi tìm chính mình với một tâm hồn nhẹ hơn không khí, một cô gái với trái tim lửng lơ, và một bộ não để ghìm nó xuống.
Trời ạ, có lẽ mình lại yêu đời thêm chút nữa rồi!
Hưng yên, một ngày yêu!
Độc giả
Xuân Mai
Bạn có thấy đồng cảm với bức thư này không? Hãy chia sẻ cho Bookiee biết nhé!
(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
______________________________
Bookiee - Sách là niềm vui
👉 Fanpage
👉 Youtube
Comments