top of page
  • Ảnh của tác giảBookiee - Sách là niềm vui

Bức Thư “Cảm Ơn Người Lớn”

Thí sinh: Huệ Phùng



Cảm ơn bác, cảm ơn “người lớn”!

Hiểu nội tâm, soi rõ tuổi thơ hơn

Dăm đứa nhóc, với hồn ai ngây dại

Vết mực loang rồi, tóc cũng hóa hoa tiêu…

Sao truyện bác, chạm lòng con da diết

Vì bác biết, bác viết cho con, cho những đứa trẻ sẽ thành người lớn

Và người lớn, cũng là “những đứa trẻ đã lớn” mà thôi.


Lật từng trang sách của bác, ngấu nghiến từng câu chữ, nuốt trọn cả cốt truyện, để được sống, để hòa mình vào những bộ phim dựng lên bằng các kí tự tuyệt diệu, mà nhạc phim là những âm thanh du dương, êm ả của làng quê, ngọt dịu tươi mát chơm chớm của tình yêu tuổi mới lớn, cả cao trào, rạo rực, và đôi khi là nét nhạc buồn hiu hắt đượm lại về kí ức tuổi thơ, về những trò đùa tinh quái, lém lỉnh, trẻ con hết đỗi hồn nhiên thuở nhỏ của cu Mùi, Tí Sún, Hải Cò…, về nỗi rưng rưng xúc động, có gì day dứt không buông, chút khắc khoải vì nếu lỡ biết đó là “giọt sương rơi ngập ngừng trên hoa vàng lá biếc, hay đó chính là lòng tôi đang ngẩn ngơ nghiêng xuống mối tình đầu…” (Đi qua hoa cúc, Nguyễn Nhật Ánh)


Nhiều lúc con tự hỏi, tất cả những câu chuyện bác viết cho chúng con, từ Mắt biếc, Bảy bước tới mùa hè, Chuyện tình người lớn, Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh…lại tuyệt đẹp đến thế, còn hơn bất kì bức tranh màu nhiệm nào. Với con, truyện của bác không chỉ là những áng văn duyên dáng nhất, mà còn là thước phim hảo hạng nhất, là bức tranh kì diệu nhất về thời thơ ấu. Truyện của bác như men say kì lạ, vừa đọc vừa ngẫm nghĩ, vừa liên tưởng, như được tự do bay lượn trong bầu trời kí ức, hả hê sống lại thuở non nớt, tinh quái mà hồn nhiên. Bởi chúng con, chúng ta, ai cũng từng là con nít. Nhưng mà, đứa trẻ nào rồi cũng phải trèo, bò trườn, hay nhích lên dù chỉ một chút lên chiếc thang trở thành người lớn. “Bạo chúa thời gian” đâu tha cho bất kì ai. “Thời gian biến tóc ta thành hoa lau, nhuộm hồn ta thành lá đỏ. Và đến một ngày nó sẽ biến đời cuộc đời ta thành mây trắng lang thang.”( Cảm ơn người lớn, Nguyễn Nhật Ánh)


Với một đứa trẻ đang tập lớn, thì những lời văn mộc mạc, giản dị, gần gũi, rất đỗi chân thực của bác là liều thuốc chữa lành cho con. Con chọn đọc truyện bác viết vào những lúc con vui nhất, cũng vào những lúc con buồn nhất. Để con kiếm tìm sự bình yên, tìm lại sự ngây thơ, những chập chững, hy vọng, tìm lại trí tưởng tượng phong phú, những giấc mơ rất lạ ngày nhỏ, để con lại háo hức, yêu và có niềm tin vào cuộc sống.


Con cám ơn bác, vì bác là người lớn, vì bác đã thấu hiểu, đã thương trẻ con, đã tạo ra những tuyệt tác cho bao thế hệ trẻ em chúng con được cảm nhận, được cảm thông, được trân trọng. Con cám ơn bác vì đã bồi đắp tâm hồn bao thế hệ chúng con, để chúng con sống từ những điều đơn giản, biết rung động trước con người và cuộc sống, thấy sự dễ thương của cuộc đời. Dẫu biết có những câu chuyện kết rất buồn, khắc khoải và da diết, nó cũng dạy cho con về sự thật, đời không chỉ đẹp như mơ, để con học cách mạnh mẽ, để đối diện, để tích cực đón nhận mọi thứ, và sẽ không quên mình cũng có thời ấu thơ đáng tự hào, cười giòn tan, với những trò nghịch ngợm không kém gì các bạn nhỏ trong truyện bác viết. Con cám ơn và chúc bác luôn an nhiên, mạnh khỏe, gửi tới bác bằng tất cả sự tin yêu, trân trọng.


Thương mến gửi bác, nhà văn Nguyễn Nhật Ánh

Con, Huệ Phùng


Sau khi đọc bức thư này bạn có cam nghĩ gì? Hãy chia sẻ với Bookiee nhé!


(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

______________________________

Bookiee - Sách là niềm vui


19 lượt xem0 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả
bottom of page