Và bao lần như một, nước mắt tôi rơi nhòe mặn chát bờ môi, thấy lòng mình ngổn ngang niềm nhớ về âm sắc mùa xuân cứ đau đáu, day dứt khôn cùng trong ký ức và khát khao một cuộc hành hương về cội.
Mùa xuân trong tôi đẹp như nụ cười trên môi đàn em thơ. Khi nàng xuân vừa chạm ngõ là những giọt mưa xuân khẽ vương trên kẽ lá, nhảy nhót trên nhành hoa, là những sợi nắng rải đều trước sân nhà, nơi gốc si già đâm chồi nảy lộc, có chậu quất lúc lỉu quả chín, quả xanh, đôi cành lơ thơ những bông hoa trắng xóa, có cành đào phai e ấp khoe những nụ xinh. Hơi thở của xuân làm xốn xang từng góc ngõ, khoảnh sân, mảnh vườn, thời gian đan cài vào không gian khiến lòng người cũng đầy ắp tình xuân.
Mùa xuân trong tôi là hương vị của tình thân, của tình yêu thương sâu lắng. Cha mẹ chờ con, ông bà chờ cháu để đón những rộn ràng trước thềm nhà. Chẳng bởi thế mà những người lữ thứ li hương cứ ngóng trông mãi ngày trở về khi Tết gõ cửa mùa xuân. Vẫn gặp nhau đó thôi nhưng vẫn cứ tay bắt mặt mừng như được gặp những gì quen thuộc mà thiêng liêng, lòng náo nức, xôn xao.
Mùa xuân trong tôi là những âm thanh xốn xang rộn ràng chuẩn bị Tết. Là tiếng làng trên xóm dưới í ới gọi nhau chỉnh trang đường làng ngõ xóm, nào sắc đỏ, sắc vàng những lá cờ Tổ quốc, cờ ngũ sắc phấp phới trong gió xuân đỏng đảnh, nào là bảng hiệu “Mừng Đảng, mừng xuân" giăng khắp lối. Là khúc ca về mùa xuân nhà ai bật bên đường. Là những câu chào hỏi thăm nhau trong phiên chợ quê huyên náo cùng mẹ đi sắm Tết, tiếng ai mời chào mua hàng, tiếng ai kỳ kèo mặc cả, những tiếng khen chê khi thử bộ đồ mới. Là tiếng tí tách lửa hồng những đêm ngủ bên ổ rơm ngồi canh nồi bánh chưng đang lục bục trên kiềng bếp. Tất cả đều là những âm thanh đẹp nhất của ngày xuân thuộc về miền ký ức.
Mùa xuân trong tôi là những rộn ràng ngày hội làng. Già trẻ gái trai cùng nô nức đi trẩy hội. Là tiếng háo hức sửa soạn của các bà, các mẹ trong đội tế cho lễ tế xuân truyền thống. Tiếng trống chầu vang vang, tiếng đọc văn tế sang sảng gửi gắm niềm hy vọng và khát vọng của dân làng khẩn cầu cho quốc thái dân an, cho mưa thuận gió hoà để người người, nhà nhà được no ấm. Mùa xuân bắt nhịp cho đôi trai gái say sưa đánh đu. Mùa xuân xôn xao theo tiếng hò reo của đám thanh niên đang xem chọi gà, trong những lời bình phẩm về cuộc giao hữu tỷ thí cờ thẻ của các lão niên trong làng. Một ngày hội “đoàn kết toàn dân” trong tiếng nói cười rộn rã, những gương mặt hân hoan của bà con dân làng giữa một không gian tràn ngập sắc Xuân.
Mùa xuân trong tôi là là hương mùi già quyến luyến, tỏa ngát trong nồi nước tắm bà đun chiều ba mươi Tết. Mùa xuân trong tôi còn là những mùi hương nhang khói ấm nồng. Những ngày đầu xuân theo chân bố đi nhận mộ gia tiên. Bố đốt bó hương thật to rồi thành tâm khấn vái, tôi lon ton đi thắp hương những ngôi mộ xung quanh. Những ngày cùng ông lên từ đường bày biện mâm cúng, nào mâm cỗ mặn, nào mâm ngũ quả, nào lễ tiền, hương khói… Hương nồng ấm của mùa xuân như một sự kết nối thiêng liêng giữa cõi trần và cõi tiên, giữa mặt đất và bầu trời, giữa quá khứ, hiện tại và tương lai. Có những mùi hương kỳ lạ nằm sâu trong tiềm thức của người con xa xứ, để rồi chạnh lòng nhớ về mùa xuân, nhớ về hồn quê.
Đã bao người rời quê hương vì miếng cơm manh áo, vì những nỗi niềm riêng, song mỗi độ xuân đến, họ đều thấy mình là kẻ tha hương, thẳm nỗi nhớ thương gửi vào trong những khắc khoải nơi xa xứ. Và bao lần như một, nước mắt tôi rơi nhòe mặn chát bờ môi, thấy lòng mình ngổn ngang niềm nhớ về âm sắc mùa xuân cứ đau đáu, day dứt khôn cùng trong ký ức và khát khao một cuộc hành hương về cội.
Bài dự thi số 24
Thí sinh dự thi: Hà Thúy Vy
Cuộc thi sáng tạo: Ta Nói Gì Về Mùa Xuân?
Mùa xuân trong ký ức của kẻ tha hương bao giờ cũng đẹp như thế đấy ❤️ Qua bao cái xuân nữa, tớ mới được về đâyyyyyyy :(