top of page
  • Ảnh của tác giảBookiee - Sách là niềm vui

[24] Thế giới của những đứa trẻ

Trong số 310 quyển sách đang đứng trước mắt tôi, tôi nhẹ nhàng lôi ra quyển 6 trong bộ truyện 18 quyển Kính vạn hoa của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh.



Mẹ sai tôi chạy sang vườn nhà thím để vặt một ít lá chanh mang về cho vào nồi gà kho mà tôi thích ăn nhất. Vừa chạy sang nhà thím, thì thấy thằng em tôi và thằng bạn thân nó đang chơi bi ở bãi đất cạnh vườn rau.

- Kia là anh mày mới đi du học về đấy à?

Thằng cu hàng xóm bạn thân của em tôi vừa chơi bi với em tôi vừa hỏi nó về tôi. “ Ừ, anh tao đấy, anh mới đi du học về, hồi xưa anh ấy là cao thủ môn bắn bi ở cái xóm mình đấy” em tôi ba hoa về tôi với bạn nó. Cũng không giấu gì các bạn, khi còn học cấp 1 thì tôi đã tích luỹ cho mình kha khá kinh nghiệm về bộ môn ‘thể thao’ này, cùng với 2 chai nước ngọt đầy ắp những viên bi đủ màu do tôi thắng được của bọn trong xóm. Kho báu mà tôi và thằng hàng xóm giấu những viên bi chiến lợi phẩm là ở trong bể nước của ngôi nhà hoang cạnh nhà tôi, nơi mà tôi và nó chiếm dụng để làm căn cứ riêng. Vừa hái lá chanh, tôi vừa mường tượng lại quãng thời gian nhiệm màu đó mà quên mất rằng mấy cái gai chanh đang chuẩn bị chuẩn bị ‘khai hoả’ những mũi tên nhọn hoắt về phía ngón tay tôi.


Nếu như bình thường, ngay sau bữa cơm trưa tôi sẽ leo lên giường và xem nốt những tập anime còn dang dở, thì hôm đó tôi đã chọn đọc sách. Tôi có thể đảm bảo với các bạn rằng tôi là một con mọt sách thực thụ, chỉ cần các bạn nhìn vào chỗ sách mà tôi có thì các bạn cũng sẽ phần nào hiểu được phản ứng của bố mẹ tôi khi tôi mang về rất nhiều sách như thế. Trong số 310 quyển sách đang đứng trước mắt tôi, tôi nhẹ nhàng lôi ra quyển 6 trong bộ truyện 18 quyển Kính vạn hoa của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh.


Mùi sách mới của quyển 6 đã mang tôi về ngày lớp 1, ngày tôi được cô giáo phát sách giáo khoa mới, mấy đứa trong lớp chúng tôi rủ nhau đọc những bài đọc mới trong quyển Tiếng việt, rồi thì những nốt nhạc trong quyển Âm nhạc, còn tôi chỉ muốn ngửi mùi của những quyển sách mới mà thôi. Mỗi quyển truyện gồm có 3 cốt truyện nhỏ, tập 6 mà tôi đọc hôm nay gồm có: ‘Ba lô màu xanh’, ‘Lọ thuốc tàng hình’ và ‘Cuộc so tài vất vả’. Nếu như hai phần ‘Ba lô màu xanh’ và ‘Cuộc so tài vất vả’, là những cuộc suy luận rượt đuổi để có thể lấy lại chiếc ba lô, là sự trợ giúp của nhỏ Hạnh trong hội trại đêm đó. Thì ‘Lọ thuốc tàng hình’ gây ấn tượng mạnh hơn cho đọc giả, ít nhất là đã gieo vào tim tôi một hạt mầm hạnh phúc. Không còn nhiều những chi tiết suy luận, phá án của bộ ba Quý ròm, Tiểu Long, Hạnh nữa, mà phần này tập trung nhiều nhất vào nhân vật Mạnh – em họ của Quý ròm, cũng đồng thời là lý do mà bộ ba lên Vũng Tàu chơi.


Vào một lần đi chơi trên biển Mạnh vô tình gặp Mèo con, một cô bé người Sài Gòn, kém tuổi Mạnh, về Vũng Tàu để chơi với dì. Mèo con kể về bố mình, một ngư dân trong một lần đi đánh bắt đã không may không thể trở về được nữa, Mèo con nói bố hiện đang ở đảo Thần Tiên và đang có một cuộc sống hạnh phúc ở đó, sẽ sớm quay về với Mèo con thôi. Mèo con còn quá nhỏ để hiểu được sự việc, em luôn hy vọng bố sẽ từ đảo Thần Tiên về với mẹ con em. Nghe đến đây thằng Mạnh đã phải quay đi chỗ khác để rơi nước mắt mà không cho Mèo con thấy, còn tôi đã khóc ngay khi đọc những trang truyện đó. Khi chị Hạnh biết được tất cả mọi việc, phản ứng của Hạnh cũng giống như tôi và thằng Mạnh vậy, cũng đều cố kìm nén hết sức để không thể làm tổn thương hay làm lung lay tia hy vọng của Mèo con. Biết là nó thật khó và sẽ không xảy ra, nhưng cô bé luôn dựa vào tia hy vọng đó để cố gắng mạnh mẽ hơn.


Có rất nhiều cô cậu bé ngoài kia có hoàn cảnh như Mèo con, các bé còn quá nhỏ để hiểu sự độc ác và dữ tợn của những đợt sóng lớn, những cơn bão ngoài vùng biển xa. Chúng không có lòng nhân từ mà sẵn sàng nhấn chìm hết tất cả những con tàu nào nằm trong phạm vi của chúng. Những người căng buồm ra khơi họ ngoài việc kiên cố cho con thuyền vũng chắc hơn, họ cũng đã kiên cố tâm trí của họ, họ ra khơi để mang về những vụ cá lớn để nuôi sống cả gia đình nhỏ của họ, họ mang theo ước mơ của gia đình ra xa đại dương, nhưng có vẻ như đại dương muốn họ ở lại, muốn họ đến đảo Thần Tiên. Tôi cảm nhận được hết từng trang truyện trong quyển 6 Kính vạn hoa, cảm nhận được cái vui, cái buồn, khao khát, lòng tin và hơn hết đó là tình người, thứ gia vị đã làm cả bộ truyện trở nên ấm áp và hạnh phúc hơn.


 

Bài dự thi số 24

Bút danh: Mitsuki

Cuộc thi viết Trú đông: Ấp ủ tâm hồn trong từng trang sách


52 lượt xem0 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả
bottom of page