top of page
  • Ảnh của tác giảBookiee - Sách là niềm vui

Những Trang Sách Đã "Đi Qua Thương Nhớ"

Những bạn trẻ yêu sách hãy cùng tham gia hoạt động do Bookiee tổ chức nhân ngày 21.04 - ngày Sách và Văn hóa đọc Việt Nam!


📖 Tham gia hoạt động tại: LINK


Có những ngày bình yên đến lạ, cầm trên tay quyển sách nhỏ mà ngỡ đã ôm trọn được cả bầu trời ấu thơ. Tôi rảo bước trên con đường đến trường thân quen, vài vạt nắng ấm áp chiếu xuống tỏa rạng cả một góc đường. Hai bên đường, một vài tiệm sách cũ trầm lắng như “nép mình” giữa thành phố xô bồ mà giữ lại khoảng lặng an yên. Tôi chợt nhớ lại thời thơ bé của mình đã cùng mẹ rong ruổi dạo quanh các hàng sách cũ, nâng niu từng trang sách mà lồng ngực thì bồi hồi với cả khu vườn tri thức hiện ra trước mắt. Ngẫm nghĩ lại mới thấy, sách đã là một “người bạn” đồng hành cùng tôi từ ngày thơ bé đến lúc trưởng thành.


Ngày bé, khi chỉ mới là một đứa trẻ còn bập bẹ với từng chữ cái, truyện cổ tích luôn theo tôi vào trong cả giấc mơ, tô điểm cho tâm hồn thơ dại những hạt bụi tiên lấp lánh. Lớn hơn, khi tôi chập chững vào cấp một, nguồn cội ông cha, dáng hình xứ sở đã in bóng trên những trang văn, vẻ vang thêm cho sắc đỏ chiếc khăn quàng thường đeo trước ngực, gợi nhớ cả quãng trời lịch sử.


Cảm xúc trong tôi cũng từ những con chữ mà được nuôi dưỡng để phong phú thêm. Tôi quyến luyến trước sự chia xa của hai anh em trong truyện “Cuộc chia tay của những con búp bê”, xót xa cho cậu bé Hồng thiếu thốn tình mẹ của “Những ngày thơ ấu” và cúi đầu kính trọng trước những nghĩa cử tử tế của các nhân vật trong cuốn “Những tấm lòng cao cả”. Khi dạo qua các dòng văn ấy, tôi thấy mình dường như cũng là một phần của câu chuyện, đã cùng hân hoan vui mừng hay thầm rơi nước mắt san sẻ cùng nhân vật.


Những trang văn còn cất giữ vệt sắc đỏ thắm của cánh phượng xa, gợi nhớ một thời học sinh tràn đầy sinh khí theo đuổi giấc mơ riêng của mình. Còn nhớ những năm cuối cấp, tôi và đám bạn không ngày nào mà không ngân nga khúc ca bi tráng “Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi…” hay say mê với chất thơ đầy nữ tính trong tình yêu của nữ sĩ Xuân Quỳnh. Trang sách tô đậm những ngây ngô của tuổi hoa niên là thế, để thương nhớ một thời vẫn đậm hương cùng tháng năm.


Dần dần, mỗi bước chân, mỗi con đường, mỗi bài học tôi từng trải nghiệm đều có quyển sách bầu bạn. Khi lòng lành tôi chao đảo, tôi “trú ẩn” vào sách, học cách chấp nhận cảm xúc của bản thân, đối thoại với chính mình nhiều hơn. Những câu chuyện, bài học từ trang sách đã trở thành hành trang quan trọng để tôi “gói” mang theo trên hành trình trưởng thành của mình.

“Chúng ta thương những ngày ít gió và nhiều mây

những ngày chỉ nói với nhau bằng ánh mắt

những ngày chỉ cần tựa vai đã thấy lòng thanh thản

những ngày mà nỗi cô đơn cũng cần như hạt muối mặn

nêm vào những bình yên…”

(Đã đi qua thương nhớ| Nguyễn Phong Việt)


Khi bắt gặp một câu chuyện, câu thơ trong trang sách cũ đã từng đọc, bạn sẽ có cảm xúc như thế nào nhỉ? Bạn sẽ hào hứng, phấn khởi hay chỉ lẳng lặng nở nụ cười nhẹ tênh? Dù ra sao, tôi tin rằng sách đã trở thành một người bạn tri âm mà kín đáo để bạn có thể chia sẻ tâm tư. Để rồi, bạn và tôi đều “đã đi qua thương nhớ” trên những trang văn mà sống trọn đời mình như thế.


Bạn có câu chuyện nào muốn chia sẻ với chúng mình về một cuốn sách đã để lại “thương nhớ” cho bạn không? Đừng ngần ngại mà hãy chia sẻ với chúng mình nha!


Nhân ngày 21.04 - ngày Sách và Văn hóa đọc Việt Nam, Bookiee đã tổ chức một hoạt động dành cho các độc giả có niềm đam mê đọc sách.

👉 Bạn hãy nhấp vào đây để tìm hiểu thông tin chi tiết nhé!



 

Bookiee - Sách là niềm vui


Bài đăng liên quan

Xem tất cả
bottom of page