top of page
  • Ảnh của tác giảBookiee - Sách là niềm vui

[47] Mùa xuân của Mai

Bạn vẫn tiếp tục đi, đi qua bao mùa mưa nắng, đi tìm cho mình “một cây ô môi” khác trong lòng.



1.

Tôi vươn mình đung đưa theo gió để cố giũ bỏ cái lớp bụi bẩn đang bám chặt lấy thân mình. Mấy tháng trước có mưa cành lá được sạch sẽ. Nhưng không sao, vài bữa nữa thôi tôi sẽ được lặt trụi lá và rực rỡ cho coi. Tôi cùng các bạn của mình sẽ tung cánh khoe sắc nơi chốn này, các bạn ong bướm còn phải ghen tị. Thật ra mà nói, nếu tôi không bị lặt lá đi thì tôi vẫn trổ hoa đó thôi, nhưng nhìn cả cây toàn là hoa không có cái lá nào thì thật là xinh đẹp khó tả. Tôi thích cảm giác đó, mỗi năm chỉ được một lần đó thôi. Khi buổi sáng đầu tiên của năm mới, chim ca hót líu lo trên cành cây cao, ánh nắng chang hoà xen qua từng kẻ lá, gió thổi nhẹ mang hương thơm của tôi vươn vấn trong không khí, cánh hoa rơi lả chả xuống thềm nhà,…


2.

Hồi trước, trên đường tôi đi làm về có một cây ô môi, độ vào tháng ba hoa sẽ nở, cả cây toàn là hoa. Không chỉ riêng cây ô môi, nếu là mai, đào, bằng lăng hay hoàng yến,.. hẳn ai cũng sẽ rung động trước chúng khi chúng nở hoa, nếu cả con đường có hai hàng hoa hai bên thì thật là tuyệt vời. Người ta sẽ ngắm nhìn chúng, say mê chúng và lưu giữ lại những khoảnh khắc đẹp đẽ ấy với chúng,.. Tôi nhớ cái lần đó, cũng đi qua con đường ấy, cây ô môi đang bị người ta chặt đi mất, trong lòng thật sự có chút không vui. Hoa nở, hoa tàn có thể chờ đến mùa hoa khác, cây bị chặt mất rồi lấy gì để chờ nữa đây. 


3.

Tôi đang bay đến chỗ những cây mai vàng đang khoe sắc, không phải bay đi xa mới tìm được mật, mùa xuân về hoa thật nhiều thật thích. Tôi vừa bay qua chỗ trước đây có một cây ô môi, khoảng cuối xuân bạn ấy sẽ trổ hoa. Bạn ấy đã từng duyên dáng như một thiếu nữ mang trên mình chiếc váy màu hồng xinh xắn, thật ngưỡng mộ. Nhưng bạn ấy bị chặt mất rồi, thật là tiếc. Thật ra, trong cuộc đời khó tránh khỏi những thăng trầm, hụt hẫng, nhưng trăm hoa rồi lại khoe sắc sau những ngày âm u lạnh giá, trời lạnh giá còn có nét đặc biệt riêng cơ mà.


4.

Đôi lúc, cuộc đời của mỗi người cứ như cây ô môi bị chặt mất gốc vậy - đã qua và không sao tìm lại được, chỉ có thể hình dung, không có lưu giữ, từng có si mê nhưng chỉ có thể ngắm nhìn. Nhưng ít ra trong khoảnh khắc nào đó trong đời, bạn cũng đã từng được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của “cây ô môi trổ hoa”, một màu hồng ngọt ngào in lên bầu trời xanh thẳm cao vút.


Đợi một cái cây trổ hoa, đợi mùa xuân về, vòng tuần hoàn của vũ trụ xuân - hạ - thu - đông, mùa xuân của mai cứ đến rồi đi, qua năm này rồi lại đến năm khác. Cuộc đời của mỗi chúng ta thì như một đường thẳng, cứ đi mãi đi mãi, có khi gặp được một mùa hoa rực rỡ, có khi lại chẳng thấy nổi ánh mặt trời.


Bạn vẫn tiếp tục đi, đi qua bao mùa mưa nắng, đi tìm cho mình “một cây ô môi” khác trong lòng. Rồi bạn sẽ lại tìm được, mùa xuân sẽ đến vì còn có ngày mai, ngày mai có đến thì mùa xuân nhất định cũng sẽ đến./.


 

Bài dự thi số 47

Thí sinh dự thi: Trần Huyền Trân

Cuộc thi sáng tạo: Ta Nói Gì Về Mùa Xuân?

36 lượt xem0 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả

[46] Xuân

bottom of page