top of page
Ảnh của tác giảBookiee

[Review] Hãy Để Yêu Thương Nảy Mầm Như Hạnh Nhân

Đã cập nhật: 1 thg 4, 2023

Tình yêu tồn tại trong muôn hình vạn trạng, giống như cốc nước bình thường bạn uống, bữa cơm bình đạm bạn ăn, lời nhắc nhớ giữ ấm ngày đông, chiếc ô che mưa ngày bão. Ta đôi khi quá bận rộn kiếm tìm tình yêu nơi sao trời biển lớn mà quên rằng tình yêu đang hiện diện trong tầm tay với.


Bookiee - Sách là niềm vui

Hãy thử tưởng tượng đến một cuộc đời mà bạn không thể trải qua bất kỳ cảm xúc nào. Một ngày đột nhiên bạn không thấy đau đớn vì tình yêu đã mất, gặp phải chuyện buồn nhất cũng không còn thương tâm, bất kỳ trò chơi cảm giác mạnh đều không khiến trái tim bạn sợ hãi. Nếu dừng lại ở đây thì mọi chuyện khá tuyệt đúng không nào?


Nhưng nếu bạn phải đánh đổi cả hạnh phúc cùng với nó thì sao? Ta sẽ xem Tom&Jerry cả ngàn lần mà không hề cười chút nào, không còn háo hức mỗi buổi sáng thức giấc, cũng chẳng cảm nhận được tình yêu thương. Thật khó để trải qua một cuộc đời như vậy. Nhưng đối với Yoonjae – nhân vật chính trong cuốn sách này, mỗi ngày trôi qua đều như thế. Điều gì duy nhất cậu có thể cảm thấy là không cảm thấy gì cả.


Hạnh nhân là câu chuyện về cậu bé Yoonjae trên hành trình đi tìm lại cảm xúc bị số phận cướp đi mất; là lời khẳng định rằng tình yêu từ trái tim có thể chữa lành những thương tổn nơi bộ não. Và dù bạn có khác biệt đến nhường nào, bạn cũng xứng đáng được yêu thương.


Tại sao bạn nên đọc cuốn sách này?


“Hạnh nhân” là hạt giống được thả vào mảnh đất mà mọi thứ từ độ ẩm, PH, ánh sáng hay nhiệt độ đều thích hợp. Câu chuyện về cảm xúc tuy không mới nhưng phù hợp và cần thiết vào lúc này hơn bao giờ hết. Nó như hồi chuông reo vừa kịp giờ trong thời đại mà sự quá tải thông tin đi cùng guồng quay hối hả khiến cảm xúc là điều dễ bị tê liệt nhất. Ta chối bỏ cảm xúc của mình, nghi ngờ cảm xúc của người khác, do dự khi đưa tay giúp đỡ và thật khó để nói lời yêu thương.


Trong khi lật giở từng trang sách, bạn cũng có thể tìm thấy “đứa trẻ bên trong” của mình. Đó có thể là đứa trẻ luôn nhận được tình yêu thương; đứa trẻ khao khát được yêu thương; đứa trẻ thích đắm chìm trong mùi sách mới và khoảng trống giữa ngôn từ hay đứa trẻ nỗ lực lao về phía cuộc sống tìm ánh sáng dù trước mặt là đêm đông.


Hạnh nhân là một cuốn sách không dài nhưng đủ để lấp đầy những ngày còn giãn cách. Nếu đang tìm kiếm một điều gì đó mới mẻ để điều chỉnh lại xúc cảm của bản thân, bạn đừng ngần ngại thưởng thức cuốn sách này nhé.



Sohn Won-pyung đã chứng tỏ sự đa tài của mình khi thành công dù với tư cách là đạo diễn, biên kịch hay nhà viết tiểu thuyết. Cô lấy bằng Cử nhân khoa học xã hội và triết học tại Đại học Sogang và đạo diễn phim tại Học viện Nghệ thuật Điện ảnh Hàn Quốc. Trước khi ra mắt giới văn học, cô đã viết và đạo diễn cho một số bộ phim và giành giải thưởng Nhà văn Khoa học giả tưởng với “I believe in the moment” (2006).


Tác giả Sohn Won-pyung. Nguồn: MyDramalist

Hạnh nhân là cuốn tiểu thuyết dài đầu tay giúp cô nhận được giải thưởng Changbi ở hạng mục tiểu thuyết dành cho giới trẻ cùng với sự đón đọc nồng nhiệt từ độc giả. Ở nhiều tác phẩm và giải thưởng sau này Sohn Won-pyung càng khẳng định vị trí của mình với tư cách là một thế hệ kể chuyện mới của văn học xứ Hàn.


Phần tiếp theo là phân tích chi tiết về đánh giá, cảm nhận cá nhân nên không tránh khỏi việc tiết lộ nhiều nội dung. Để đảm bảo một trải nghiệm trọn vẹn với Bookiee, các bạn hãy đọc sách trước và quay lại với chúng mình sau nhé!


Khía cạnh ấn tượng


Đứa trẻ đầu tiên – con “quái vật” đầu tiên.


Mọi người đều gọi Yoonjae là quái vật. Không phải danh từ mang nghĩa tích cực trong tiếng gọi “quái vật đáng yêu” của bà, cũng không đầy tình yêu thương trong lời miêu tả “đứa trẻ đặc biệt, dũng cảm và điềm tĩnh” của mẹ. Quái vật theo đúng nghĩa của nó: không hề đáng yêu, là một người xấu, dị thường và đáng sợ.


“Tôi có hạch hạnh nhân

Bạn cũng có

Cả những người mà bạn trân trọng nhất hay căm ghét nhất cũng đều sở hữu

hạch hạnh nhân”.


Hạch hạnh nhân (Amygdala) tham gia vào các phản ứng tự nhiên như sợ hãi, bất an và những cảm xúc khác nhưng hạnh nhân của Yoonjae không có tác dụng với cậu. Một hạch hạnh nhân nhỏ bất thường khiến cậu mắc Alexithymia (Chứng mất khả năng cảm nhận và biểu đạt cảm xúc). Vì sự “khác người” này mà cậu phải nhận sự thương hại từ giáo viên, xa lánh từ bạn bè và ghét bỏ từ người lớn xung quanh. Điều may mắn duy nhất đối với cậu chính là cuộc sống an toàn và thoải mái trong tình yêu thương của bà và mẹ.


Tình yêu tồn tại trong muôn hình vạn trạng, giống như cốc nước bình thường bạn uống, bữa cơm bình đạm bạn ăn, lời nhắc nhớ giữ ấm ngày đông, chiếc ô che mưa ngày bão. Ta đôi khi quá bận rộn kiếm tìm tình yêu nơi sao trời biển lớn mà quên rằng tình yêu đang hiện diện trong tầm tay với. Trong “Hạnh nhân”, đó là tấm post-it treo trên tường ghi đầy “công thức cảm xúc”. Tờ giấy ghi “Hỉ, nộ, ái, ố, ai, lạc, dục” dán ở khắp nơi. Hạt hạnh nhân Yoonjae ăn hàng ngày. Bàn tay nắm chặt, cái ôm ấm áp, vòng tay bảo vệ. Dù mang hình hài nào, danh xưng nào, đến bằng cách thức nào tất cả đều là tên gọi khác của tình yêu mà thôi.


Kể cả khi bi kịch nghiệt ngã đẩy bà và mẹ ra xa khỏi cậu nhưng Yoonjae biết cậu chưa từng bị bỏ rơi. Tình yêu thương đó trở thành nguồn sức mạnh giúp cậu tiến lên. Yoonjae như một hòn đá trơ trọi dù bản thân chỉ toàn vết xước nhưng vẫn lao về phía trước quyết không để bị rêu phong lá phủ.


Một đứa trẻ khác – con “quái vật còn lại”


Nói một cách ngắn gọn, câu chuyện này kể về “cuộc gặp gỡ giữa tôi – một con quái vật với một con quái vật khác”.


Một cậu bé nhận được rất nhiều tình yêu thương từ bà và mẹ nhưng không cảm nhận được gì và cậu bé cảm nhận mọi thứ quá mạnh mẽ đến mức cay nghiệt, đối chọi với thế giới này vì chưa bao giờ nhận được tình yêu thương. Một Yoonjae với đôi bàn tay luôn được nắm chặt từ hai phía và Gon - cậu bé lạc mẹ vì bà vô ý buông tay cậu giữa chốn đông người.

Tương tàn, hủy diệt, hàn gắn, kết nối hay chữa lành? Đâu là kết cục khi hai hạt hạch nhân với kích cỡ quá chênh lệch va chạm nhau?



“Tình yêu là thứ có thể biến con người thành con người, đồng thời cũng có thể biến con người thành quái vật”. Ở câu chuyện này, khi hai mảng màu tương phản va chạm nhau, vế đầu đã đúng. Hai đứa trẻ nhìn thấy khuyết thiếu, vết thương, nỗi đau và cả khao khát, hy vọng của nhau. Trên đời này có quá nhiều từ vô nghĩa, nhưng tình bạn thì không.


Tưởng chừng như cuộc sống của Yoonjae đã bị nuốt chửng dưới màn tuyết của đêm Giáng Sinh bi kịch ấy, nhưng với sự nỗ lực của mình, “mùa xuân rồi cũng đến”. Cậu chính là mùa xuân, băng qua ngàn hoa để đến gặp “thằng bạn hiền lành” của mình – Gon.


“Tôi quyết định sẽ đương đầu với cuộc sống. Như cuộc sống vẫn hằng lao vào tôi từ trước tới nay. Bằng đúng những gì tôi cảm nhận được.” Ở phần cuối câu chuyện Yoonjae đã tìm lại được giọt nước mắt của mình. Và mong rằng bên ngoài những trang sách này, cậu có thể tìm thấy nụ cười của mình.


Một phát hiện nho nhỏ


“Tôi hy vọng thông qua cuốn tiểu thuyết này, sẽ có thêm thật nhiều cánh tay chìa về phía những người đang tổn thương, đặc biệt là những đứa trẻ vẫn còn khả năng cứu rỗi” – Sohn Won – pyung.


Trong lời bạt ở cuối sách, tác giả đã chia sẻ việc chị tạo ra Yoonjae và Gon trong những băn khoăn về yêu thương và cảm xúc chẳng thể gọi của một bà mẹ khi sinh đứa con đầu lòng. Những đứa trẻ được sinh ra mỗi ngày, nhưng không phải mỗi đứa trẻ đều nhận được tình yêu thương. Cuốn sách là mong ước về một thế giới khi mỗi đứa trẻ được sinh ra đều nhận được lời chúc phúc, sự dịu dàng và trân quý.


Lời kết


Viết về sự tê liệt trong cảm xúc nhưng cuốn sách lại đưa ta qua nhiều cung bậc xúc cảm hơn bao giờ hết: từ đau buồn, thương cảm đến hy vọng, hạnh phúc. Đừng ngó lơ, hoài nghi hay bỏ mặc những cảm xúc quý giá ấy bởi đó chính là một món quà được ban tặng. Mong rằng sau khi đọc cuốn sách này, bạn biết trân trọng và nâng niu những cảm xúc của mình. Hi vọng “Hạnh nhân” không chỉ là miếng băng gạc giúp bạn che đi vết thương mà còn là liều thuốc giúp bạn chữa lành.


Hạt giống yêu thương mà câu chuyện này gieo vào lòng bạn, hãy để nó nảy mầm và nở hoa nhé.

Chúng ta đều xứng đáng yêu và được yêu!


Vậy còn bạn, bạn đã sẽ tìm đọc Hạnh Nhân chứ?


Người viết: Hiếu Ngân
Người thiết kế: Khánh Linh

(*) Bản quyền bài viết thuộc về BOOKIEE.ORG. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết, tên người thiết kế và Bookiee - Sách Là Niềm Vui. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

 

Bookiee - Sách là niềm vui

170 lượt xem1 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả

1 comentario


Thị Giangg Lã
Thị Giangg Lã
12 ene 2022

“Tôi hy vọng thông qua cuốn tiểu thuyết này, sẽ có thêm thật nhiều cánh tay chìa về phía những người đang tổn thương, đặc biệt là những đứa trẻ vẫn còn khả năng cứu rỗi” – Sohn Won – pyung. Nếu mình có dịp đọc quyển sách này, không khéo sẽ khóc rất nhiều, khi nhận ra chính mình ở một góc nào đó của trang sách. 💌



Me gusta
bottom of page